Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016



Trên đời này... làm gì có quỷ chết vì tình!!

Mưa tựa trên vai, trái tim vấy tàn chỉ còn lời hối cải.
Hoa xé thành bụi, bàn tay cô đơn vẫn muốn ôm người xưa.
Trong mắt ta căm căm ánh sáng xanh xao chốn hoang địa, vẫn chưa từng chạm được ngón tay nàng.
Hào quang của Phật pháp quá lạnh, lạnh hơn ma chú, ta sẽ mục nát trước nó mà chẳng thể gần hơn.
Chúng ta là hai đứa trẻ cô đơn bị ruồng bỏ, tình của ta thật nặng, tình của nàng nhẹ như tơ. Sáng mãi sáng mãi, nàng không thuộc về phàm trần, ta lại thuộc về ma quỷ.
Tình yêu là giấc mơ gì đây? Khiến quỷ cũng đau khổ.

Thật ra trên đời này kẻ nào cũng đau khổ, vì vạn vật có tình. Thật ra lòng người luôn đau khổ, vì lòng người có ta...

Tĩnh Sương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...