
Khi người ta thích nhau, là chẳng đòi hỏi gì nhiều, không trói, không buộc, không ép uổng nhau cưới xin, không buồn bực, không hậm hực, không ghen tức, không thách thức nhau ai đau hơn ai nếu tình tan vỡ. Chỉ tha thiết được thích thích trong veo. Ngại ngùng một chút, bối rối một chút, thổn thức một chút, nhớ nhung nhiều hơn một chút. Chẳng cần dài, ngắn cũng được, nhưng phải đẹp.
Thậm chí người ta có thể thích từ năm này qua năm khác mà chỉ cần thi thoảng nhìn thấy mặt nhau: à người kia vẫn sống tốt kìa. Thậm chí sống giữa bầu trời rộng lớn này, cảm giác có nhau cùng tồn tại, là đủ vui rồi.
Khi chỉ thích thôi, đến thơm vào má cũng thật dịu dàng, vì người đang bối rối. Và ôm thì thật là tuyệt vời, vì còn nhiều điều ngập ngừng chưa nói ra.
Còn nhắn tin, gọi điện, thậm chí trò chuyện lúc mà người ta thích nhau. Sẽ có những đoạn lặng im. Sẽ có những câu đứt quãng. Vì còn điều bí mật. Vì tâm hồn đang để ngỏ. Đợi khám phá nhau....
...Nếu chỉ thích, người ta sẽ làm chậm cả thời gian, xong rồi thì coi như một cơn gió nhẹ đi qua. Mà gió thì, ai giữ được gió đâu? Mình chẳng qua thích một cơn gió tự do thôi mà.
Uầyy. Thích được thích ai đó thì thiệt là thích đó mà"