Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2016


Hai người yêu nhau gần một năm, chưa cãi nhau lần nào, có chuyện gì khó, đều ngồi xuống nói chuyện để hiểu và tìm cách giải quyết. Khi phải đưa ra quyết định chung, ai giỏi lĩnh vực nào thì sẽ là người đưa ra ý kiến nhiều hơn.
Mỗi ngày cũng không cần nhắn tin cho nhau nhiều, khi có việc cần sẽ nhắn, bận rộn dữ lắm thì tối gọi điên cho nhau, nói chuyện một lúc rồi tạm biệt và dặn nhau nhớ ngủ sớm, mai còn đi làm.
Cuối tuần ở bên nhau, người này có thể hẹn bạn bè đi chơi, người kia có thể ở nhà coi phim, người này tối có thể đi ăn cùng bạn đồng nghiệp, người kia ở nhà ăn cơm với gia đình... Có khi còn nhắc, sao dạo này không rủ đám bạn đi chơi chung đi nè.Lúc nào cũng giữ cho nhau một khoảng trống dành cho những mối quan hệ khác.
Mỗi người đều có thể tự kiếm tiền, có người nhiều hơn, có người ít hơn, nhưng luôn viện cớ này cớ khi để lần này anh mời, lần sau em mời, không được giành trả hết nha... luôn tự chủ bản thân về tài chính, không bao giờ muốn nợ nhau.
Khi cần, có thể ra đứng trước, lúc cần, cũng sẵn sàng bước lùi lại phía sau, cuộc đời con người, hạnh phúc đôi khi không phải chiến thắng, mà là tìm được một người mình có thể vui vẻ bằng lòng với việc đứng phía sau họ, an tâm để họ dẫn dắt mình trong mối tình...
Thứ cơ bản nhất của tình yêu, chẳng phải là học cách tôn trọng nhau sao...
Nguyễn Ngọc Thạch
14462922_1700082280314635_6064422581583602016_n.jpg

Em con trai 22 tuổi, sinh viên Bách Khoa, mọi thứ bình thường, vẫn xem sex, quay tay ạ, chưa được chịch bao giờ... Em có yêu một cô, cùng nhau ôn thi vào đại học, cũng 4 năm yêu xa, mọi thứ em cảm nhận được là rất sâu đậm... cứ mỗi lần em về thăm, cả 2 đứa thuê nhà nghỉ ở, đêm nằm cũng ôm hôn sờ mó các kiểu, cả 2 không còn một mạnh vải trên người. Cô ấy bảo chắc gì đã cưới nhau, nên nếu có yêu thương nhau có chịu đựng một tí, nghĩ cho nhau... em rất yêu nó, thế nên suốt 4 năm trời đấy em cũng đã cố nhịn và vẫn giữ gìn được cho cô ấy, và em cũng tự hào với nó vì tính em không lăng nhăng, có ham muốn cũng cố tự thỏa mãn, không để có lỗi với cô ấy... Rồi ngày em thi kết thúc học kì, đang hí ha hí hửng, trên xe về thăm cô ấy không nói trước thì nhận được tin nhắn " chúng mình chia tay anh nhé". Em từ giật mình đến cố không tin, rồi bàng hoàng, cố không nghĩ. Em cố gọi nhắn tin, hỏi tại sao thì nó không nghe không rep. Mất 6 tiếng em cũng về đứng trước công trường nó, em chạy thẳng lên phòng nó, thấy em nó vừa khóc ầm lên, bọn trong phòng ra ngoài cả... Cả hai chẳng nói gì, cứ ngồi vậy... hai giờ đồng hồ nó khóc trong nhà vệ sinh ra " ct nhau nhé, em có bầu với người khác rồi ". Mọi thứ với em như rơi xuống vực thẳm, vẫn cố không tin, cứ nghĩ rằng nó bị bệnh gì rồi lừa em, em ngây thơ như thằng diễn viên trong phim hàn quốc vậy :))). Nó bảo đã dùng que thử, và em trễ kinh 3 tuần và đi siêu âm có kết quả. Em như thằng mất hết thần kinh, đờ đẫn... Em ham muốn tới mức đó ? em nghĩ anh không có nhu cầu ?hay tại em nghĩ anh yếu sinh lí ?em sướng tới mức không dùng bao khi quan hệ ? hay lại sợ quan hệ với anh rồi anh bỏ em ? và tình yêu chúng mình là cái cc gì thế ?

Ngậm ngùi em ra bến xe quay về hà nội !!! vứt lại sau lưng mối tình 4 năm, yêu xa khổ, nhớ mong, cảnh đón đưa, mọi thứ tốn kém, mọi vun đắp cố gắng trở thành vô nghĩa, yêu nó em quên cả gia đình, bố mẹ !!!

Em muốn cho nó biết rằng, đàn ông không phải không có ham muốn, nhưng vì người yêu nó có thể hi sinh mọi thứ, chịu đựng rất nhiều, và đàn ông tốt vẫn còn rất nhiều... nhưng nó lại đáp trả em, phụ nữ không hẳn con nào cũng tốt, và đàn ông trước khi đểu đã từng là một thằng con trai tử tế... Vì vậy các bạn nữ đừng bao giờ than vãn về đàn ông xấu. Người tốt rất nhiều nhưng tại các bạn chỉ đâm đầu vào những thằng ko ra gì để yêu.

Nguồn:Léc

LỜI KHUYÊN CỦA CHA

598913_358995454184636_333744358_n.jpg

Hãy lắng nghe lời khuyên cảm động, chân thành từ đáy lòng một người cha dành tặng con mình với hy vọng con mình vượt qua mọi chông gai và hướng tới một cuộc sống thực sự có ý nghĩa.

- Có ai khen con đẹp, con hãy cảm ơn và quên đi lời khuyên ấy.
- Có ai bảo con ngoan, hãy cảm ơn và nhớ ngoan hiền hơn nữa.
- Với người òa khóc vì nỗi đau mà họ đang mang, con hãy để bờ vai của mình thấm những giọt nước mắt ấy.

- Với người đang oằn lưng vì nỗi khổ, con hãy đến bên và kề vai gánh giúp .
- Người chìa tay và xin con một đồng. Lần thứ nhất con hãy tặng họ hai đồng. Lần thứ hai con hãy biếu họ một đồng. Lần thứ ba con phải biết lắc đầu. Và đến lần thứ tư con hãy im lặng, bước đi.

- Con hãy biết khen. Nhưng đừng vung vãi lời khen như những cậu ấm cô chiêu vung tiền ra cửa sổ. Lời chê bai con hãy chỉ giữ riêng mình.
- Nụ cười cho người, con hãy học cách hào phóng của mặt trời khi tỏa nắng ấm.
- Nỗi đau, con hãy nén vào trong. Nỗi buồn, hãy biết chia cho người đồng cảm.
- Đừng khóc than – quỵ lụy – van nài, khi con biết ngày mai rồi sẽ đến – có bầu trời, gió lộng thênh thang .
- Con hãy đưa tay khi thấy người vấp ngã.
- Cần lánh xa kẻ thích quan quyền .
- Bạn là người biết đau hơn nỗi đau mà con đang có. Thù là người quặn đau với niềm vui đang có ở trong con.
- Chọn bạn sai, cả đời trả giá. Bạn hóa thù, tai họa một đời.
- Con hãy cho và quên ngay.
- Đừng bao giờ mượn dù chỉ một que tăm, sợichỉ.
- Đừng sợ bóng đêm. Đêm cũng là ngày của những người thiếu đi đôi mắt.
- Đừng vui quá, sẽ đến lúc buồn.
- Đừng quá buồn, sẽ có lúc vui .

- Tiến bước mà đánh mất mình. Con ơi dừng lại! Lùi bước để hiểu mình. Con cứ lùi thêm nhiều bước nữa. Chẳng sao!
- Hãy ngước nhìn lên cao để thấy mình còn thấp. Nhìn xuống thấp, để biết mình chưa cao.
- Con hãy nghĩ về tương lai, nhưng đừng quênquá khứ. Hy vọng vào ngày mai, nhưng đừng buông xuôi hôm nay.

- May rủi là chuyện cuộc đời. Nhưng cuộc đời nào chỉ chuyện rủi may.
- Hãy nói thật ít để làm được nhiều những điều có nghĩa của trái tim. Nếu cần, con hãy đi thật xa, để mang về những hạt giống mới,rồi dâng tặng cho đời, dù chẳng được trả công.

Những điều cha viết cho con được lấy từ trái tim chân thật,từ những tháng năm lao khổ cuộc đời,từ bao đêm chơi vơi giữa sóng cồn,từ bao ngày vất vả long đong.

Cha viết cho con từ chính cuộc đời cha.Những bài học một đời cay đắng.
Cha gửi cho con chút nắng.Hãy giữ giữa lòng con,để khi con bước vào cuộc hành trình đầy gai và cạm bẫy con sẽ thấy bớt đau và đỡ phải tủi hờn.

*Đừng hơn thua làm gì với cuộc đời con ạ!*

Hãy để chị, để anh giành lấy phần họ muốn. Con hãy chậm bước dù là người đến muộn. Dù phần con chẳng ai nhớ để dành .Hãy vui lên trước điều nhân nghĩa. Hãy buồn với chuyện bất nhân.

Và hãy tin vào điều có thật:

CON NGƯỜI – SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG
Con nhé.................!

Nắng♥


Tại sao chúng ta lại nhắm mắt
-khi ngủ
-khi khóc
-khi cầu nguyện
-khi tưởng tượng
…và…
-khi hôn nhau???
Bởi vì những điều tốt đẹp nhất thế gian không thể nhìn thấy bằng mắt
Mà phải cảm nhận bằng con tim…và… cả tâm hồn !!! 

Hôm qua 1 chàng trai mang món quà từ TPHCM ra gặp người yêu nhân dịp ngày lễ tình nhân. Nhưng chẳng may ra đến Huế bị tai nạn. Chàng nhấc máy lên gọi:

- Alô em yêu à. Anh đang ra đến Huế thì bị tai nạn. Em vào Huế với anh chứ? Anh đang mắc kẹt tại đó...

- Em xin lỗi, nhưng xa quá, em không thể vào trong đó đc :(( .... - Cô gái òa khóc trong điện thoại...

Lặng lẽ cúp máy. Chàng trai gọi cho người bạn thân :

- Mày đang làm gì đấy? tao bị tai nạn ở Huế, tao kẹt ở Huế rồi, mày đến đây với tao nhé?

- Tao xin lỗi, nhưng tao không thể bỏ người yêu tao trong ngày hôm nay được, tao không muốn cô ấy buồn...

Cuối cùng chàng trai nhấc máy lên và gọi cho mẹ: - Mẹ à, con đang bị tai nạn.

- Con ở đâu? Con có bị làm sao không? Ở yên đó, và nói cho mẹ biết địa chỉ, mẹ đến ngay...

P/s:

Tình yêu, tình bạn vẫn có thể rời bỏ bạn bất cứ lúc nào, ở bất cứ nơi đâu.

Còn tình yêu thương của mẹ, chẳng bao giờ vơi đi , cho dù có chuyện gì xảy ra với bạn đi chăng nữa.

Người vẫn có thể bỏ tất cả mọi thứ để đến bên bạn, nhẹ nhàng và vô cùng ấm áp hơn bất kỳ điều gì khác!

Hãy nhớ yêu thương mẹ mỗi ngày bạn nhé! 

- A hút thuốc à
- Ờ
- Ngày mấy gói
- 1
- 1 Gói bao nhiêu tiền
- 20k
- A hút bao lâu r?
- 15năm
- Đồ điên. A có biết là nếu a ko hút A có thể mua đc 1chiếc Liberty ko?
- Cô hút thuốc ko?
- Dĩ nhiên ko
- Thế chiếc liberty đâu?

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...