Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016



“Nếu anh thật lòng yêu một cô gái đã từng buồn, từng khóc, đừng nói quá nhiều về một quá khứ không vui, đừng hứa hẹn gì về một tương lai không chắc chắn. Cô ấy không thích những ảo vọng, càng ghét sự chênh vênh. Hãy lặng lẽ ở bên, chăm sóc và nâng niu cô ấy bằng chính hai bàn tay anh, rồi anh sẽ cảm nhận được cái ôm của cô ấy, không quá chặt, nhưng đủ vững chắc để đưa anh đi trọn một cuộc tình.”


“Có lẽ, những thứ đã mất đi dẫu có tìm lại cũng chẳng được. Dù ký ức có sâu đậm đến đâu đi nữa thì giờ đây mong muốn gần gũi như trước kia đã là chuyện không thể nào.”

[Mưa gió thoáng qua tôi yêu em - Tình Không Lam Hề]
 


"Nhìn rõ một người không cần phải vạch trần, chán ghét một người không cần phải trở mặt. Còn sống trên đời này, luôn có người nhìn không thuận, cũng như người khác nhìn không thuận chúng ta. Người trưởng thành không phải là ở tuổi tác, mà là hiểu được sự buông tay, học được sự hòa hợp. Có chút khổ tâm không nói ra, không có nghĩa là không đau, không phải là không có cảm giác, mà biết là có nói ra hay không đều giống nhau; vết thương này, không phải là không sao, mà hiểu được rồi sẽ từ từ phục hồi."

Có một thuở tôi trót yêu một người, một chút cơ hội thôi người ta cũng chẳng muốn cho. Nếu tôi im lặng, người cũng sẽ mãi không lên tiếng.
Trầy trật lắm mới dám nhắn vài lời, chẳng được mấy lần người hồi đáp lại ngay. Suốt buổi trò chuyện cũng chỉ riêng mình tôi hỏi. Như chính mối tình này, chỉ riêng mình tôi thương đau...
-Hạ Vũ-

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...