Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016


Thằng bạn lấy vợ, hai người thuê chung cư ở riêng .
Thời gian đầu nó còn năng mời bạn bè tới nhà chơi ( chủ yếu là nhậu nhẹt, chè chén..) 😚
Cứ vài ngày một lần, rồi thưa dần, tới bây giờ thì cả tháng nó không gọi thằng nào vào nhà nữa. 😡
Hôm nay lôi nó ra quán, có thằng khoác vai-phà vào mặt nó hơi thở nồng nặc mùi mắm tôm rồi hỏi gay gắt :
- quên anh em rồi à??
- đâu có !- nó cười cười 🤒
- sao lâu không thấy gọi bọn tao tới nhà nhậu?? 🤔
- chúng mày biết không? - nó trầm giọng:
Tao không nhớ được đã bao nhiêu lần tao nhậu say, nhưng tao biết được ai luôn là-người-dọn-dẹp-bãi-chiến-trường bày ra sau mỗi lần nhậu của tao và tụi mày.. 😔
Mấy thằng im phăng phắc nhìn nó ngạc nhiên. Nó dường như không thèm để ý, tiếp tục lẩm bẩm:
- Vợ tao chứ ai, mỗi lần chúng mày nhậu xong đứng dậy về hết, tao lên giường ngủ, cô ấy lại lúi húi dọn dẹp một mình.
Có bữa cùng bọn mày nhậu khuya rồi nằm bệt trên ghế salon, nửa đêm tỉnh giấc-thấy vợ tao một tay kéo cái chậu to đầy ắp bát đĩa , một tay cầm cái chổi di di, lau dọn bãi nôn của tao giữa nhà...
....
Nhìn từ xa, hình như tao vẫn thấy mắt cô ấy ngân ngấn nước.
Lúc đó , là một thằng đàn ông, đáng ra tao phải chạy đến ôm lấy cô ấy rồi an ủi, nhưng tao say đến việc hít thở còn khó khăn-nên chỉ có thể nằm đó, làm cái việc hèn nhát là vắt tay lên trán rồi rớt nước mắt..
Tự hứa với bản thân rằng lần sau sẽ không làm như vậy... 😔
Nó vẫn tiếp tục lẩm bẩm:
- Tao nói đến câu này, có thể chúng mày nghĩ tao sợ vợ, hay yếu đuối thế nọ thế kia. Nhưng tao nói thật, tự bản thân tao biết được là tao THƯƠNG chứ không phải SỢ..!! 🤒
- ây ! Nói gì lắm thế! hay mày say rồi? uống đi! - tôi giơ cốc bia ra mời thằng bạn, định bụng chấm dứt chủ đề này.
- Lời say mới là lời thật! mày để tao kể nốt đã !- nó gạt đi rồi vẫn lẩm bẩm, giọng trầm trầm như đọc kinh .
- hồi xưa tao còn nhỏ, mỗi lần bố tao lôi bạn bè, các chú , các bác về nhậu nhẹt. Nhìn mẹ tao dọn dẹp hàng núi bát đĩa các ông ấy bầy ra, rồi ông già tao say rượu lè nhè- chửi mắng mẹ rồi tao bằng những lí do vô cớ.
Tao rất thương mẹ, ghét bố tao mỗi lần say.
Tự hứa với bản thân rằng sau này sẽ không như thế , vậy mà tao lại đi vào vết xe đổ. Làm khổ vợ tao mỗi lần uống say.. 😔
- cho nó làm cho quen đi! Vợ mày lấy về để ở cùng chứ có phải là để thờ đâu? - một thằng nói chen vào.
- tao lấy vợ về để sống cùng, quan tâm chăm sóc lẫn nhau, chứ không phải để hầu hạ tao. 😒- nó cãi.
- vợ mày ở quê, làm lụng sương gió nó quen rồi! chứ có phải tiểu thư đài các gì đâu mà mày chiếu cố thế?- có thằng nói đểu . ☺️
- chính vì tuổi thơ cô ấy chịu thiệt thòi, nên tao là chồng , lấy về chăm sóc cô ấy là để bù đắp..😒
Tất cả im phăng phắc , chẳng ai còn tranh cãi với nó. Có thằng cười đểu, có thằng lại cúi mặt xấu hổ với bản thân.Mỗi người một suy nghĩ, ko ai o ép nhau được.
Riêng tôi thì cảm phục nó...
văng vẳng câu nói :
- "đàn bà , hơn thua nhau ở tấm chồng."
BASED ON A TRUE STORY...


Em thân mến!
Anh rất hân hạnh thông báo cho em rằng trái tim anh đã thuộc về em kể từ ngày thứ tư, 03_06_2013. Với buổi gặp mặt tổ chức vào ngày hôm ấy lúc 19h, anh xin được tự giới thiệu mình như một người yêu đầy triển vọng.
Chuyện tình của chúng ta sẽ trải qua thời gian thử nghiệm trong vòng 3 tháng, sau đó căn cứ vào sự hòa hợp giữa hai ta mà sẽ được quyết định có kéo dài mãi mãi hay không. Tất nhiên khi kết thúc thời gian thử nghiệm, vẫn sẽ có những khoá huấn luyện tiếp theo và những kế hoạch thẩm định để tiến hành thăng chức người yêu lên bạn đời.
Thời gian đầu, chi phí phát sinh cho cà phê và giải trí sẽ chia đều cho hai ta. Sau này tùy thuộc vào hiệu quả xử sự của em, anh có thể sẽ gánh phần trăm lớn hơn. Tuy nhiên, nếu chi tiêu bằng tài khoản của em thì anh rất sẵn lòng.
Xin em vui lòng trả lời trong vòng 30 ngày kể từ ngày nhận được lá thư này. Bằng không lời tỏ tình này sẽ hết hiệu lực mà không cần thông báo gì thêm và anh sẽ xem xét các ứng cử viên khác.
Anh rất biết ơn nếu em gửi chuyển tiếp bức thư này đến chị gái của em trong trường hợp em không nhận lời.
Xin chân thành cám ơn trước!
Anh của em.

13239366_897194360426763_6380094355708344681_n
wen nhau 5 năm, e thì lúc nào cũng tự cho là mình thông minh còn a là 1 thag ngox, a thì lúc nào cũng để e ở trên cao cao ấy.
..bởi vì đó là ty mà a dành cho e. Rồi một ngày đẹp trời e lại nói với a rằng "e xin lỗi...e thật là ngu ngox, mong a tha thứ cho e"
nhưng mà chúng ta đã ko thể nào...trog ty có đôi khi quá dễ dãi và bao dung thì cũng là một thất bại.

Tôi có một cô bạn gái.
Cô bé rất mạnh mẽ. Cô và anh yêu xa 2 năm, nhưng số lần gặp nhau đếm được chỉ trên đầu ngón tay. Người yêu cô bé đôi khi rất thương cô bé vì không biết làm thế nào để chăm sóc cô: “Anh rất muốn ở gần em, muốn được chia sẻ cũng em khó khăn”. Còn cô bé, lúc nào cũng hiểu cho anh: “Anh hãy chú tâm vào sự nghiệp, đừng lo, e có thể tự làm được tất cả khi không có anh”.
2 năm sau, cô phát hiện ra anh ngoại tình. Một cô gái khác, dịu dàng hơn cô, nhu mì hiền lành hơn cô và quan trọng người ấy biết làm thế nào để nhận được sự chiều chuộng quan tâm của anh. Điều cuối cùng trước khi chia tay anh ấy nói với cô bé “Anh tin người con gái mạnh mẽ và bản lĩnh như em sẽ đủ tự tin để bước một mình, tự thân vượt qua được tất cả những khó khăn trong cuộc sống...Còn cô ấy, cô ấy thực sự không thể sống thiếu anh..."
Vậy đấy, con gái mạnh mẽ, để làm gì? Để ai xem? Cho bản thân chịu đựng thôi phải không?

Có những người đàn ông thà mất đi lòng tự trọng của bản thân chứ không muốn mình mất đi người phụ nữ ở bên cạnh.
Sẵn sàng hạ mình để bảo vệ mối quan hệ, thứ tài sản quý giá nhất của đời một thằng đàn ông.
Người ta bảo thế là nhục nhã. Nhưng tôi nghĩ thế là khôn ngoan.
Ba tôi từng bảo: Mình hạ mình với vợ mình, chứ không phải hạ mình với thiên hạ. Làm chồng, là trụ cột của gia đình, biết hạ mình đúng lúc thì càng làm vợ mình phải nể sợ mình hơn."
Có lẽ ba tôi nói chẳng sai...tôi ngẫm lại thấy hoàn toàn đúng đắn.
Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn

Con người ta có Thất tình (bảy loại tình cảm).
Bảy loại tình cảm đó, thât ra là để thử thách, hay để tưởng thưởng cho người ta?
Có lẽ là cả hai. Và vì thế, mà con người ta mới trưởng thành được.
Trưởng thành, là khi trên môi thường trực nụ cười, bất kể trong lòng đang nghĩ gì. Cười, không còn là quyền lợi, nó đã thành nghĩa vụ. Lúc vui, cười, lúc không vui, càng phải cười, nếu không ta sẽ thành loại người kém giao tiếp. Đinh Hỷ cười rất hay, không những y thích cười, mà người xung quanh cũng thích nhìn y cười. Tác phong của y, cũng như cây Bá Vương Thương. Không những thẳng, mà còn nhanh. Không chỉ nhanh, mà còn mạnh. Chỉ là, người trên môi luôn nở nụ cười, trong lòng như thế nào nhỉ?
Trưởng thành, là khi ta thôi không còn giận dữ nữa. Cái tôi ngày bé dại, dũng khí  thuở thiếu thời, đã dần dần được luyện hóa. Hoặc giả, chỉ còn âm ỷ cháy trong lòng. Giận, không còn phồng mang trợn mắt, hoa tay múa chân. Giận, đã là cái nhìn lạnh lẽo, khuôn mặt trầm tư. Tiểu Mã hay giận, lúc giận thường dùng Nắm Đấm của mình để giải quyết. Y vốn là người đơn giản, một quyền vung ra, là vũ khí chí mạng. Giả như đối phương mạnh hơn, coi như y toi mạng. Năm xưa y giận, về sau càng giận hơn. Chỉ là, càng về sau, y càng bớt giận người, trái lại lại giận bản thân mình...
Trưởng thành, là khi ta học được chữ yêu. Một thời ngơ ngẩn bóng hình, một thời tim run loạn nhịp. Lòng vẫn còn bồi hồi, tim vẫn còn thổn thức, nhưng ta đã biết tận hưởng tư vị êm đềm, đã biết hoài niệm dĩ vãng. Yêu, không cần thề nguyền sống chết, không phải sớm tối cận kề. Yêu, không còn là cho không cần nhận lại, không là những điều vọng tưởng. Đoàn Ngọc yêu, và y rất biết cách yêu. Ngày đó, y mất thanh Bích Ngọc Đao định tình, nhưng lại được một thứ còn quý giá hơn, là người mà y yêu quý. Y đáng hưởng, bởi y hiểu rõ 1 điều, chỉ 1 điều, "1 người đàn ông, vì người đàn bà mà y thật sự yêu thương, sẽ không tiếc nhận hết tội trạng về mình".
Trưởng thành, có khi là thù ghét triền miên. Càng lớn, ta càng khó tha thứ cho người. Thời gian vô tình, có khi xóa nhòa mộng tưởng, cũng có khi vun xới niềm đau. Thương thân, ta ghét người, mà thương người, có khi ta lại càng ghét người hơn nữa. Mâu thuẫn, lại càng người hơn, lại càng đời hơn. Đa Tình Hoàn, vốn là vật vô tình, lại vì người mà hữu tình. Không những có yêu, mà còn có hận. Tiêu Thiếu Anh, trời sinh đã có tình, chỉ bởi đời phải vô tình. Lòng tuy thù hận, cũng chỉ tại yêu...
Trưởng thành, là đã biết bi ai. Bi ai cho người, bi ai cho mình. Tuổi trẻ mới lớn, ít ai thở dài, cũng ít ai nghĩ ngợi linh tinh. Người hay suy nghĩ, thường thường đều đã già, nếu thân thể chưa già, thì do tâm đã già. Dù biết hoa nở chỉ để tàn phai, lá vàng đã một thời xanh, lòng vẫn không khỏi xốn xang... Tên y có một chữ Tranh, mặc dù thực tâm y chẳng muốn tranh với đời. Cũng như thứ y dùng, là Ly Biệt Câu, chỉ vì, y muốn tương tụ.
Trưởng thành, ta đã biết vui. Chuyện tốt, đương nhiên là vui. Chuyện xấu, cũng phải biết cách vui. Vui, không nằm ở khách thể, mà từ cái nhìn bản tâm. "Tái ông thất mã" bất quá ý tứ chỉ có chừng đó thôi. Bạch Ngọc Kinh có thể tiêu dao khoái hoạt, không phải vì võ công của y, cũng không phải vì thanh Trường Sinh Kiếm của y. Chỉ đơn giản là, y biết tìm vui trong tháng ngày lang bạt, y vui khi tình duyên vương vấn, y vui khi phiền não gọi mời. Nụ cười, đã không còn là lợi khí sát địch, đã không còn là bảo bối hộ thân. Cười, bất quá chỉ là cười thế thôi.
Trưởng thành, ta thấm thía nỗi sợ. Ta cân nhắc thành bại, không phải vì chuyện được mất. Ta xem xét trước sau, chẳng để cân đo lợi ích. Từ không biết sợ, đến sợ, rồi biết cách sợ, và vượt qua nó, đấy là một chặng đường dài. Có người, còn chẳng biết đến nó, nói gì đến đi trên đó, nói gì đến vượt qua? Một người, nếu quả chẳng sợ gì, tôi nghĩ, người đó chẳng biết gì. Cao Lập, y cũng sợ, một cách rất hiển nhiên. Khổng Tước Linh tuy mang lại cho y niềm tin, nhưng nó cũng tước đi của y sự bình tĩnh. Chung quy, nó cũng chỉ là vật ngoại thân, có huy hoàng mỹ lệ, hay kỳ bí đáng sợ, cũng chẳng sánh được bản tâm con người. Đến cuối cùng, y cũng hiểu rõ, không quá muộn...
Cổ Long viết "thất chủng binh khí", phải chăng là để đúc kết thành quả của bản thân mình? Không biết. Tôi đọc và ngẫm, phải chăng là đã trưởng thành? Cũng không biết. Cái không biết, nói không được đã đành. Đến cái biết, cũng khó mà nói ra được nốt. HIỂU khó, BIẾT còn khó hơn. 


Ta không mong có nhiều cơn mưa, chỉ mong cầu những cơn mưa ít ỏi vừa đủ để "tắm mát tâm hồn"....

"Năm năm,
Mười năm,
Hai mươi năm sau,
Giữa cuộc đời,
Đầy gió mưa, giông bão,
Em vẫn là em,
Người em gái tóc thề,
Mắt ngây thơ,
Biết anh yêu thương nhưng giả vờ không biết."
__________________________________________
Tối nay là một buổi tối quan trọng các bạn ạ :)
Là lúc tôi bị buộc phải bỏ đi điều mà mình cần nhất.
Phá sản kế hoạch đã gây dựng trong suốt nhiều năm. Bỏ đi thứ tình cảm, thứ cảm xúc duy nhất ở trong lòng. Giống như nhặt lên viên đá cuối cùng dưới lòng sông vậy, bây giờ thì dòng nước kia có thể chảy mạnh, để cuốn trôi mọi cảm xúc của tôi.
Thứ tình cảm đó gần như là tài sản quý nhất mà tâm hồn tôi có được, nhờ tích góp bấy lâu nay. Thế mà từ ngày mai, tôi chắc phải tích góp lại từ đầu.....


1. Em yêu ! Khi anh thất nghiệp, em đã ở bên anh. Khi nhà anh cháy, em cũng đã ở bên anh. Bây giờ anh đang bệnh, em cũng ở cạnh anh. Em có biết anh nghĩ gì không? Anh nghĩ là ở gần em anh xui chết mẹ.Mùa World Cup này đừng tìm anh nhá ... nhá !
2. Đêm nào anh cũng nghĩ đến em, và đó là lí do anh bật dậy kêu gào thảm thiết!
3. Anh phải công nhận một điều, em chính là người dẫn dắt anh đến với tôn giáo. Anh chưa bao giờ tin là có địa ngục cho đến khi gặp em.
4. Trước khi gặp em, anh thấy cuộc đời mình thật tẻ nhạt. Khi gặp em rồi, anh mới biết đó chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất đời anh.
5. Trong bóng tối dày đặc, trông em y như một thiên thần vậy.
6. Những điều anh nói với em trước đây đều chân thành cả, nhưng điều mà anh sắp nói đây mới là chân thành hơn tất cả: Anh là thằng chuyên nói dối!
7. Em có biết không, hiện giờ anh không thể tìm ra được từ nào để diễn tả hết cảm xúc của anh đối với em, may ra thì chỉ có câu: Quỷ tha ma bắt em đi!
8. Em có nhớ khi anh cầu hôn em không? Anh thì luôn nhớ đến lúc đó và nghĩ rằng: Quái quỷ thật, không biết lúc đó mình đã nghĩ gì nữa!
9. Em yêu, có biết vì sao khi hôn em anh lại nhắm mắt không? Em soi gương thì hiểu chứ thắc mắc gì!
10. Anh luôn mong có được một người phụ nữ để thương yêu, chăm sóc, và sau khi gặp em, anh đã đổi ý.
11. Anh cảm thấy rất khốn khổ khi không có em bên cạnh. Mọi thứ vẫn tồi tề y như lúc em chưa ra đi vậy.
12. Em là người bạn rất tốt của anh, đến nỗi nều như chúng ta đi trên một chiếc thuyền sắp chìm mà chỉ có một chiếc áo phao, anh chắc chắn sẽ nhớ em lắm.
13. Khi em ra đi, anh cảm thấy mọi thứ thật tệ. Anh cầu xin em đừng quay lại làm cho mọi thứ tệ thêm.
14. Em thường mong khi chết sẽ được lên thiên đàng, vậy tốt nhất anh nên mong mình được xuống địa ngục thôi.
15. Cưng à, xin lỗi đã không tặng em con mèo như em thích, nhưng anh e là Hiệp hội bảo vệ động vật sẽ kiện em khi thấy em chăm sóc cho nó như cách em chăm sóc cho anh mất.
16. Em luôn nói là muốn mang lại hạnh phúc cho anh, vậy sao em còn ở đây ám ảnh anh mãi?
17. Đêm nào anh cũng mơ thấy em, có khi cả ban ngày nữa. Đó là lí do anh phải vào khoa thần kinh khám gấp.
18. Khi xa nhà anh vẫn luôn nghĩ đến em, vì anh đã được dạy là: Hãy biết nhớ đến đau khổ đã trải qua khi mình đã đạt đến hạnh phúc.
19. Em còn nhớ những ngày ta mới yêu nhau tuyệt vời như thế nào không? Thật tiếc là ta lại cưới nhau.
20. Em về quê thăm nhà - một khoảng thời gian tuyệt diệu làm sao!
21. Em à, hãy nhìn vào mắt anh và nghe anh hỏi đây: Mắt anh bị đỏ có phải không?
22. Anh say sưa, cờ bạc, anh xử tệ với em, thậm chí anh còn ngoại tình nữa, nhưng em vẫn không bỏ đi. Em quả là một người phụ nữ lì lợm, làm đủ cách vẫn không đuổi đi được.
23. Tuần trăng mật ở Hạ Long tuyệt quá. Nhưng giá mà không có em ở đó, sẽ còn tuyệt hơn nhiều.
24. Thú thật là anh nghĩ không ra ý đồ của thằng bạn anh khi nó khen em đẹp trước mặt cả hai chúng ta. Không biết là nó định mượn tiền em hay là tính xỏ lá anh nữa.
25. Không cần phải buồn vì con mèo lỡ ăn mất cái bánh em làm cho anh đâu em à, bọn mèo có sức đề kháng rất tốt mà.
26. Người ta nói nhìn mặt mẹ vợ thì biết được mặt vợ sau này, nhưng anh lại không ngờ là càng lúc em lại càng mau giống... bà ngoại em.
27.Trên bàn làm việc, anh luôn đặt hình của em. Để mỗi khi nhìn vào đó anh lại có thêm động lực làm việc, bởi vì " vấn đề nan giải như này mình còn giải quyết được huống chi việc khác"


❝Khi tình cảm chỉ còn là một thứ mỏ neo, mà lòng người đã là con thuyền náo nức rẽ sóng đăng trình, chúng ta còn lựa chọn nào khác hơn ngoài bỏ cuộc? Bởi yêu một người và kiên tâm giữ lấy họ thật sự rất khó, chứ phủ nhận tất cả những gì chúng ta đã từng có với nhau thì dễ đến vô cùng…❞
✍ Thương mấy cũng là người dưng - Anh Khang ヅ



❝Đừng nói với em những điều quá lớn lao
vì anh biết đấy,
thiên đường không có thật
tiểu thuyết nào chẳng hay,
bộ phim nào chẳng tuyệt
còn cuộc đời ngoài kia chật vật lắm anh à...
Dẫu trăm lần em chỉ ước bình yên
ngồi uống tách trà
pha cốc café sáng
có con mèo ngoan rúc dưới chân bầu bạn
một bài hát quen mở nghe lại trăm lần…
Em chỉ ước ao những thứ có thể gần
xa xôi quá tay em không với tới
có người để yêu
để cùng ăn bữa tối
đơn giản vậy thôi
phức tạp quá chẳng vui…❞
September Rain ヅ

❝Người yêu à, anh đang trốn ở đâu
Không đến mau... em sắp già rồi đấy
Tuổi thanh xuân trôi vù vù như vậy
Em một mình anh không thấy thương sao?
Người yêu à, trong mỗi giấc chiêm bao
Bóng hình nào còn khiến anh thao thức
Đừng mơ nữa, em mới là đời thực
Chưa tìm em còn đợi đến lúc nào...
Người yêu à, anh muốn em sống sao
Hai mấy xuân ào qua như cơn lũ
Em vì anh mà một lòng gìn giữ
Chân tình này sao anh cứ dửng dưng...
Người yêu à, em muốn được quan tâm
Được cùng anh cầm tay nhau dạo phố
Anh cùng ai đang thì thầm to nhỏ
Vì người nào mà dám bỏ rơi em?
Người yêu à, không nhắc khéo anh quên
Phải tìm em trước khi em già mất
Em không muốn khi chúng mình gặp mặt
Anh nhìn em mà thất vọng tràn trề...
Cứ trốn hoài, trốn miết, chán anh ghê...❞
✍ Người yêu à, anh đang trốn ở đâu - Lai Ka ヅ Khoảng Lặng...

❝Những năm tháng ấy, chẳng biết em đã lấy đâu ra nhiều dũng khí để yêu anh nhiều như thế, chờ anh lâu như thế, cũng buông bỏ lòng tuyệt vọng của mình dễ dàng như thế...❞
 
 

❝Rồi một ngày bạn sẽ gặp một người, và với một lý do khó giải thích nào đó bạn cảm thấy vô cùng gần gũi đối với người ấy, thâm chí còn gần gũi hơn chính những người thân trong gia đình bạn...
Nhưng có lẽ trong cuộc đời bạn chỉ gặp được một người như thế mà thôi, người sẽ dạy cho bạn những bài học về đời, người sẽ bảo vệ bạn, là chỗ dựa và cho bạn niềm tin trong những năm tháng đen tối của cuộc đời...
Có thể người ấy đến sẽ mang theo đau khổ, nhưng bạn vẫn không làm cách nào được hơn là đem lòng yêu người ấy. Nhưng rồi một ngày nào đó người ấy sẽ đi, bởi người như vậy đã định sẵn là không thuộc về bạn...
Số phận để họ bước vào cuộc đời bạn, không phải để cứu rỗi lấy bạn, mà để chỉ có bạn cách để tự cứu lấy bản thân mình. Và rồi khi họ hoàn thành nhiệm vụ của họ trong đời bạn, họ rời đi. Một lần nữa người đã từng vô cùng thân thuộc ấy trở thành một người xa lạ đối với bạn...❞
moctieungu ヅ

Đang đi chơi thì con bạn thân của tôi quay sang hỏi:
-- Mày không thể bỏ được thuốc lá à?
Tôi: Không...
-- Ừ. Thấy người ta cũng nói là thuốc lá khó bỏ lắm.
Tôi: Ý tao là "Không thích bỏ". Còn nếu muốn, tự bỏ được thôi.
Thuốc lá không phải là cái khó bỏ nhất.
-- Với con trai tụi mày, có cả thứ khó bỏ hơn cả thuốc lá cơ à?
Tôi: Khó hơn nhiều là đằng khác. Thằng đàn ông đã từng bỏ được thứ đó, thì có thể bỏ được mọi thứ.
-- Cái thứ quái gì thế?
Tôi: Một người phụ nữ mà nó yêu hết lòng.
_____
Namplus.vn - Be a Man.
Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn

Khi bạn nhớ một người, đầu tiên hãy nhớ đến những tổn thương họ gây ra cho bạn.
Khi bạn muốn gọi cho một người, hãy nhớ đến những lúc họ bỏ rơi bạn trong những cuộc vui.
Và khi bạn muốn rơi nước mắt vì họ, hãy nhớ rằng, nước mắt của bạn chưa từng khiến họ thay đổi.
Và bây giờ, khi bạn nhìn lên đồng hồ đã là 12h, nhắm mắt và ngủ đi, bạn đã phạm quy tắc vì nhớ một người quá nhiều rồi.
Bạn có nhớ quy tắc bản thân đã định không? Chính là không nhớ một người, không nhớ mình.
...
Trích: "CỐT CÁCH PHỤ NỮ".
Đừng để cơn mưa làm bạn phạm quy tắc. Ngủ đi, ngày mai trời sẽ lại sáng và bạn sẽ lại mỉm cười 


❝ Có người bảo sẽ cùng bạn đi đến cùng trời cuối đất, bạn vội vã tin không một chút hoài nghi, bạn vui vẻ đi khoe với mọi người. Đến một ngày, người ấy bỏ rơi bạn, thật ra người ta đã thực hiện lời hứa rồi đấy, đó là tổn thương bạn đến cùng trời cuối đất.
Điều mình muốn nói ở đây là hãy cẩn trọng mọi thứ xung quanh, người càng thân sức sát thương càng cao, bạn vội tin, bạn vội hạnh phúc đó là lỗi của bạn, đừng đổ lỗi cho bất kì ai...❞

Gửi bạn thân,
Dạo này chúng ta ít tâm sự, nói chuyện tào lao như trước kia. Xin lỗi mày, vì cả tao và mày có lẽ đều quá bận rộn với những dự định trước mắt. Chúng ta không thể ở cạnh nhau nhiều như trước, dường như điện thoại tin nhắn cũng ít đi, chúng ta không thể chia sẻ mọi niềm vui và nỗi buồn của nhau ngay từ giây phút đầu, như thể trở nên lạnh nhạt, ít nói hơn.
Nhưng mày biết không? Cho dù tình cảm chúng ta không còn "cuồng nhiệt" điên rồ như trước, cho dù mày có lạnh lùng hơn với tao, thì khi nào mày cần đến tao, thì tao vẫn luôn ở đây, bên cạnh mày bất kì lúc nào. Hãy nhớ một điều rằng, mọi tình cảm ban đầu sẽ không bao giờ thay đổi, dù cho thời gian có làm chúng ta xa thêm bao nhiêu đi nữa. Tao nhất định vẫn luôn bên mày!

Con người ta có thể dễ dàng say nắng bởi người phía trước mặt bởi lúc ấy họ tỏa ra ánh hào quang làm mình lóa mắt thì thích một ai đó là nhiều lần cảm thấy lóa mắt về những điều họ làm riêng cho bản thân mình. Ví dụ như: nắm tay dắt qua đường, đi dạo vào buổi đêm, hát cho nghe, nhắn tin đến lúc mình là người cuối cùng muốn đi ngủ, cùng mua gì đó, cùng chơi gì đó, cùng nghe gì đó, cùng đến một nơi nào đó, cùng ở trên cao...
Đó chính là cảm giác được làm cùng nhau và bản thân mình là người đặc biệt duy nhất với họ. Và cứ nhiều lần như thế họ khiến mình không thể quên. Thích một người chính là như vậy. Họ ở bên ta, mang cho ta cảm giác đặc biệt, an toàn như chính là ngôi nhà ta vậy.
‪#‎hale‬
chat với hotboy http://idoltv.vn

❝ Con người thường hay có thói quen tự huyễn hoặc chính mình, hay đúng hơn là quá đề cao bản thân.
Bạn quen một người, bạn nghĩ người đó có ấn tượng với bạn, thích bạn nhưng thật ra chưa biết người ta trong lòng chửi bạn cái gì, chê bạn ra sao đâu.
Bạn có vài đứa bạn, bạn nghĩ đối với chúng nó chắc mình được xem là thân, là một đứa bạn tối thiểu được gọi là quan trọng nhưng thật sự bạn chỉ là đứa đứng ngoài cuộc vui của chúng nó thôi, quan trọng, thân thiết, thỉnh tỉnh lại mau.
Bạn yêu một người, người ta không từ chối bạn, cũng có ý chấp nhận sự quan tâm của bạn thì liền nghĩ người ta cũng yêu mình rồi, đáp lại mình rồi, nhưng chẳng qua sự thật là người ta vì thấy bạn quá nhiệt tình nên không nỡ làm tổn thương bạn mới phải cắn răng chịu đựng, chưa biết trong lòng người ta chửi bạn phiền phức cỡ nào.
Xã hội này, giữa người với người, đừng nên nhìn mặt đoán lòng, họ cười họ nói một đằng chứ trong đầu trong tâm họ lại một kiểu. Chúng ta giữa xã hội này thật ra chả là cái gì cả, đừng quá đề cao chính mình, hãy cứ tự mình yêu thương chính mình là được rồi, còn với người khác tùy cơ ứng biến thôi....❞


Con trai khi buồn thì làm gì? Tìm đến chất kích thích, rượu, đi nhậu, đắm mình vào khói thuốc, chơi điện tử thâu đêm suốt sáng hay gặp gỡ các cô gái và tình một đêm?
Con gái đơn giản hơn nhiều. Khi một cô gái cảm thấy kẹt giữa nhiều nỗi buồn của chính mình mà không thoát ra được, điều đầu tiên cô ấy làm chính làm cắt tóc.
giphy (45)
Mười năm trước, những người xung quanh bạn đều căn cứ vào thu nhập của bố bạn để đối xử với bạn. Mười năm sau, họ lại căn cứ vào thu nhập của bạn để đối xử với bố mẹ và con cái bạn. Đây chính là con người và cuộc đời, ngoài cố gắng ra thì không còn lựa chọn khác. Hãy nhớ: Những đứa trẻ không có ô dù thì bắt buộc phải cố gắng chạy một mình...❞

❝ Đã bao nhiêu lâu rồi, cảm xúc bị ảnh hưởng bởi một người, có vui, có buồn, có hạnh phúc kể cả giận dữ.... Một người chẳng thể lại gần hơn, cũng chẳng thể rời xa. Dù có quyết tâm bao nhiêu đi chăng nữa, chỉ cần một nụ cười, một giọt nước mắt của người ấy là lại chẳng thể buông bỏ. Vì người ấy mà thế giới như không tồn tại, nơi nào có người ấy nơi ấy là thế giới...❞


Anh biết nguyên nhân của việc rạn nứt trong một mối quan hệ yêu đương là gì không? Là một người không hỏi và một người không nói. 
Chúng ta cứ im lặng, cố gắng thấu hiểu cho nhau nhưng cuối cùng lại chẳng hiểu gì về nhau. Thà rằng, cứ cãi nhau một trận tơi bời, anh và em, chúng ta nói hết tất cả những bực tức mệt mỏi đang phải chịu đựng nhau, thà thế còn hơn, cứ dùng dằng nhau trong im lặng, buông chẳng phải, mà yêu lại càng không?
Yêu đương cứ hờ hững thế này, có phải là thứ tình yêu cầm hơi tạm bợ dăm bữa nửa tháng, người ta vẫn nói hay không?
Có đáng buồn không anh?


Một cô gái biết sống tốt chính là một cô gái tốt. Khi nên học hành thì sẽ học hành chăm chỉ, khi cần chơi cũng sẽ chơi hết mình, thấy người ưu tú sẽ thưởng thức, thấy người thấp kém hơn cũng không khinh thường, có sở thích và đam mê riêng, không cần có suy nghĩ thay đổi thế giới, cố gắng thay đổi chính bản thân là đủ. Khi không ai yêu mình thì tự mình yêu mình, khi có người yêu mình thì có năng lực nâng đỡ nhau, bảo vệ nhau.

Một đôi giày, lúc vừa mới mua, chỉ vô tình cọ phải cái gì, dính chút bụi thôi cũng phải ngồi xuống lau sạch sẽ, nhưng đi lâu rồi, dù bị người khác giẫm lên, cũng rất ít khi cúi đầu nhìn xuống.
Con người dường như ai cũng vậy, dù là đối với đồ vật, hay đối với tình yêu.
Lúc ban đầu, cô ấy nhăn mày một cái thôi, bạn cũng cảm thấy đau lòng. Tới sau này, cô ấy có rơi nước mắt, bạn vẫn chẳng lo lắng mảy may.

Một người đơn phương làm tất cả mọi điều cho người kia nhưng đối phương lại coi đó là chuyện hiển nhiên – điều này sẽ là “vật cản” tình yêu. Bởi bạn thì cứ mải miết hy sinh còn nửa kia không hề biết trân trọng…

Điều bạn nghĩ là điên rồi nhất mà bạn từng làm trong tình yêu là gì?
Tôi biết có những người phi xe đến nhà người yêu vào lúc 4h sáng chẳng để làm gì, nhìn một cái, ôm một cái. Rồi về thôi. Chẳng qua đang ngủ, bật dậy, nhớ quá. Muốn gặp, thế là đi gặp.Có những người hét to giữa chốn đông người là "Anh yêu em", cho dù bản chất cực kì nhút nhát. Có những người chẳng bao giờ đi phượt, nhưng vì người yêu thích nên lại xách ba lô lên và đi, rồi bị nghiện. Có những người chẳng bao giờ hát, nhưng có thể lên sân khấu trong ngày kỉ niệm yêu nhau. Có những người bay nửa vòng trái đất, để về bên nhau...và nhiều lắm những điều điên rồ khác.
"Thực ra, trên đời này, không có tình yêu nào đòi hỏi bạn phải buông tha tôn nghiêm hay lãng phí bản thân mình.
Tình yêu, có thể khiến tâm hồn bạn không còn đúng màu sắc vốn dĩ của nó, khiến bạn bi thương vô bờ, khiến bạn thương tâm rơi lệ, hay có lẽ khiến bạn điên cuồng đố kỵ. Nhưng tình yêu, trước sau vẫn là thứ tình cảm ấm áp nhất, có thể cho bạn hy vọng, có thể cho bạn niềm vui, có thể để tâm tư bạn từ bất an đến an toàn. Nếu bạn không cảm giác được những điều này, nếu bạn không phải như thế này, vậy có nghĩa là bạn đã dùng sai cách để yêu, hoặc là, bạn đã yêu nhầm người" - Ân Tầm
Hãy để tình yêu tạo nên kì tích, đừng khiến nó trở thành thứ gì đó vô ích 


“Tôi ở bên em trong suốt những tháng ngày nông nổi của tuổi trẻ, không phải vì như một thói quen, mà giản đơn, tôi chỉ muốn chúng ta cùng nhau đi qua giông gió. Em có thể chán nản một mình, đau khổ một mình, nhưng đừng khóc một mình. Tôi sẵn sàng ở bên để ôm em mỗi lần em yếu đuối, sẵn sàng lau nước mắt cho em bằng một nụ hôn thật nhẹ.”
Chàng trai của bạn có như vậy không?

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...