Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

14045896_1676625632660300_1435367281932424665_n.jpg
Cô gái ạ, hãy thống nhất với nhau như thế này:
Em thích một anh chàng vì anh ấy đẹp trai, thì phải chấp nhận sự đào hoa của anh ấy. Có ai thấy cái đẹp mà không si mê, đúng chứ?
Em thích một anh chàng vì anh ta giàu có, thì phải chấp nhận chung đụng với những cô nàng cũng đến với anh ta vì anh ta có nhiều tiền.
Em thích một anh chàng vì anh ấy hay nói những lời đường mật dễ nghe, thì phải chấp nhận một con người thật rỗng tuếch. Bởi người nói lời hay thường không làm được nhiều, như nói!
Em thích một an chàng vì anh ấy lạnh lùng, thì phải chấp nhận được sự cô đơn. Vì ngoài bản thân mình ra, anh ấy hầu như không biết cách chăm sóc tới ai đâu...
Tóm lại, thích người ta vì điều gì thì phải chịu đựng và trả lại một cái giá tương tự. Cho nên, khôn ngoan thì hãy thích một anh chàng cũng thích mình. Chỉ cần vậy thôi là đủ.
Đàn ông thật sự rất lạ lùng. Khi họ thích em thì có thể vì em mà làm mọi thứ. Còn ví như họ không thích em, thì xin lỗi, dù em có làm mọi thứ chưa chắc gì họ đã thích em...
P/s: Có xoắn não quá không các ông? Nhưng tôi tin, like page này toàn các anh hào nói 1 hiểu 10, nên xoắn tí thế này đã là gì đâu nhỉ :)
Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn

Giấc mơ của đôi vợ chồng nghèo

539159_391527610913279_683318588_n.jpg
Từ lâu, chồng ái ngại khi thấy cả mẹ lẫn vợ lụi hụi bên chậu quần áo đầy ngất ngưởng. Ngày nắng rát mặt, ngày mưa vội vàng, còn ngày rét thì… buốt tê buốt tái. Chồng và vợ (có lẽ cả mẹ nữa) cùng mơ về cái máy giặt nhà hàng xóm. Có đắt lắm đâu, miễn là mình chịu dành dụm. Và cái ngày ấy đã đến.
Con lợn đất màu đỏ bằng thạch cao nằm kiêu hãnh trên giường. Nó không biết mình sắp trở thành “vật hiến tế” cho giấc mơ của ba con người ấy. Chồng không nỡ đập nó một mình nên đợi vợ rửa bát đũa, dọn dẹp xong xuôi, mới thận trọng lấy cái búa, gõ gõ mấy nhát, rồi phấn khởi lấy từng đồng bạc đưa cho vợ đếm. Ái chà, cũng bõ công chiu chắt bấy lâu, đếm đi đếm lại mấy lượt, khớp với nhau mấy lần, con số tổng cộng thu được của hai vợ chồng là 10.356.000đ. Quá nhiều cho một giấc mơ máy giặt, nhưng lại quá ít cho một giấc mơ xe máy vốn bị đè nén từ lâu.
Chồng bảo, hay mình mua xe cũ, vừa tiết kiệm được tiền đăng ký, lại vừa được cái xe đi có chất lượng. Vợ bảo, “hay để em dồn hết số tiền phòng khi ốm đau để mua cái xe mới. Mua xe cũ, biết thế nào mà lường”. Suy đi tính lại, kể cả số tiền đó thì vẫn còn thiếu khoản tiền đăng ký nếu mua xe mới. Mà Tết thì lại sắp về rồi. Vậy là giấc mơ xe máy có nguy cơ dang dở.
Thực ra, trong thâm tâm, chồng muốn đem số tiền này mua máy giặt xong, còn đâu để sắm cho vợ con tấm áo, manh quần tử tế chuẩn bị ăn Tết. Vợ lại muốn mua cho chồng bộ quần áo chất liệu “gió xịn” để anh không còn phải diện đi diện lại những chiếc đã sờn cũ. Những giấc mơ cứ túa ra khi cầm trong tay khoản tiền không nhỏ nhưng cũng chẳng hề lớn. Túa ra rồi tản đi như không biết bấu víu vào đâu.
Rốt cuộc, xét trên nhiều phương diện, hai vợ chồng quyết định sẽ dồn tiền mua một chiếc xe máy. Có xe, chồng sẽ đón vợ lúc chiều đi làm về, còn vợ sẽ đưa chồng ra bến xe khi đến giờ làm ca tối. Có xe, vợ chồng sẽ có phương tiện đưa con về thăm nôi ngoại và không ngại những lúc cần phải đi đâu đó giúp ông bà.
Vợ chồng đèo nhau trên chiếc xe đạp cà tàng cũ rích tới cửa hàng xe máy gần nhà. Mặt mũi họ hân hoan là thế, vẻ phấn khởi như thể sẽ mua cả thế giới này nếu có đủ tiền là thế, nhưng hình như các nhân viên bán hàng thừa kinh nghiệm đã đọc được số tiền có trong túi hai vợ chồng. Họ vẫn gắng tỏ ra nhiệt tình, nhưng câu hỏi vẫn không giấu được vẻ miễn cưỡng: “Anh chị mua gì?”.
Hai vợ chồng rụt rè tiến lại chỗ để những loại xe ít tiền ở tít sâu phía trong gian trưng bày sản phẩm. Không trực tiếp hỏi, nhưng vợ giật mình khi nghe nhân viên phục vụ nói với chồng giá tiền. Nó vượt quá mức dự tính ban đầu tới 4 triệu bạc. Vậy là tan rồi giấc mơ. Vợ tự nhủ, nhưng mặt làm như rất đỗi bình thường.
Hai vợ chồng lại ra về. Chẳng ai muốn bàn thêm về chuyện xe máy. Đơn giản vì không ai muốn ai phải buồn thêm. Thôi thì dành dụm thêm chút nữa. Còn hơn hai tháng nữa mới đến Tết mà. Dù thế nào thì chuyến mua xe hụt cũng làm hai vợ chồng thấy gần nhau hơn, thương nhau hơn khi cùng thấm thía những thiếu thốn, nhọc nhằn của cuộc sống.
Có sao đâu, nắng vẫn hoe vàng trong gió, vợ chồng vẫn sát cánh bên nhau, vẫn cùng nhau chia ngọt sẻ bùi thì chuyện cái xe bất thành đó chỉ là chuyện rất nhỏ.
P/s: Đích cuối cùng của hôn nhân chính là hạnh phúc, là con người, ai cũng mong ước cho chính mình, cho những người thân, và cho gia đình được ấm no, niềm vui và hạnh phúc ... Nhưng hạnh phúc thật sự là gì ? Hạnh phúc có được từ tình cảm cuộc sống đời thường, từ những điều giản dị... câu chuyện của đôi vợ chồng trên đã có thể cho chúng ta nhận ra rằng "Tiền có thể mua được hạnh phúc...Nhưng hạnh phúc có được không chỉ từ tiền".
Có những gia đình sở hữu rất nhiều tiền bạc, có nhiều của cải vật chất, rất giàu có… nhưng đời sống gia đình của họ không êm ấm, gặp nhiều khó khăn, đau khổ, thậm chí có những trường hợp tan vỡ, phải chia tay nhau, đồng tiền luôn là con dao hai lưỡi, mua hạnh phúc và cũng chính nó giết chết hạnh phúc.
Thật sự hạnh phúc là điều quý giá, đừng quy đổi nó ra đồng tiền trong cuộc sống hôn nhân .Có tiền là có tất cả, là có hạnh phúc... nhưng không hoàn toàn đúng như vậy phải thế không ?Dù định nghĩa hạnh phúc là gì và chọn con đường đi đến hạnh phúc như thế nào thì điều đầu tiên là mỗi người cần phải nhận thức đúng đắn về cuộc sống.Để có một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, điều đầu tiên là phải dựa trên tình yêu ...tình yêu đó luôn nồng nàn và sâu sắc ,mang lại cho nhau sự cảm thông, biết chia sẻ, tôn trọng, giúp đỡ nhau để thành đạt và sống tốt hơn. Hạnh phúc sẽ đến khi con người ta tự hài lòng về cuộc sống của mình .
50db3a06eb444a1b287511134f584792.gif

Khi bạn không bị ám ảnh bởi thứ gì đó ghê gớm do người ta vẫn thường bịa ra, không phải là do bạn có thần kinh thép đâu, mà là vốn dĩ có một cá thể hoàn toàn bình thường khác vốn đã ám ảnh bạn mất rồi.
Khi người khác không dành sự quan tâm cho bạn dù là nhỏ nhất, không phải do họ vô tâm hay bận bịu gì đó đến mức hết thời gian đâu. Mà là họ đã có một kẻ khác để quan tâm mất rồi.
Đừng dối lòng, đừng cố gắng bào chữa cho sự ngu ngốc của mình nữa.
Đàn bà bây giờ nói đàn ông không còn người tốt. Vậy kẻ xấu từ đâu ra?
Phải. Từ những lần ngu dốt, họ đứng dậy, không để mình ngu thêm lần nào nữa...
Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn
e4c7836652b7adab238d0de3cda27168.gif

Giả tạo. Con người bây giờ đầy giả tạo.
Họ ổn, tôi cũng ổn.
Họ giả tạo. Tôi cũng vậy.
Vì sao à? Họ yếu đuối có người đồng cảm.
Còn tôi? Tôi yếu đuối để ai xem?
Đàn ông không có quyền được yếu đuối :)
Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn

Anh có một người anh họ. Anh ấy và người yêu đã bên nhau 7 năm trời. Nhưng chị ấy cũng đã thay lòng vì anh bạn đồng nghiệp hàng ngày kè kè bên cạnh, đưa đón chị ấy về.
Thằng bạn thân của anh ngày trước cũng yêu một cô gái tha thiết lắm. Tưởng rằng có thể sống chết vì nhau nhưng chẳng bao lâu, nó lại say mê em hàng xóm vì ngày nào cũng sang nhà nó nấu ăn giúp.
Anh kể như vậy để em hiểu, chuyện "Lửa gần rơm" trên đời này là có thật. Dù bây giờ em vẫn nói là chỉ yêu mình anh, rằng anh toàn ghen tuông vô cớ với những anh đồng nghiệp hay cậu bạn thân của em, nhưng biết đâu ngày mai...
Anh có ghen cũng chỉ vì yêu em và sợ mất em. Anh không ghen mù quáng, không buộc em phải ngưng tiếp xúc với người khác giới. Cái anh muốn em để ý là KHOẢNG CÁCH. Bởi giữa người với người, thân - lạ nó cũng chỉ khác nhau ở khoảng cách mà thôi!
Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn
tumblr_o5vexn7mmW1usd91ao1_400.gif

"Chẳng có lựa chọn nào hoàn toàn sai hay đúng. Đã là lựa chọn thì phải chấp nhận rằng không có gì trọn vẹn. Chúng ta sẽ tiếc nuối mãi những điều chúng ta đã không chọn, mà quên đi thứ ta đã chọn. Và thế là cuộc đời chỉ toàn là tiếc nuối. Đã quyết định quay đầu và rời bỏ chuyện cũ thì thôi cố quên đi. Tập trung vào điều hiện tại và tin rằng đó là quyết định đúng đắn và hãy làm cho nó trở nên đúng đắn."

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...