Thứ Hai, 12 tháng 12, 2016


"Trong cuộc sống, ta gặp gỡ nhiều người, cảm thấy thoải mái khi bên cạnh họ, ta giới thiệu với mọi người rằng đấy là bạn ta.

Vào một giây phút nào đó trong cuộc sống, ta tìm được một người có thể thay đổi cuộc sống của ta dù chỉ một phần nhỏ. Đó là một người không chỉ đến bên ta khi vui, khi thành công mà còn là người không rời bỏ ta khi buồn, lúc lâm nguy hay khi thất bại, khi những người xung quanh đã rời bỏ ta mà đi. Và ta gọi đó là một người bạn- một người bạn thân, một người bạn thật sự. Và ta tin rằng : “Bạn là người đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi”
76f503943f29a2068135b2b113433db3.gif

Sai lầm thường đến từ sự ngu ngốc của chúng ta. Nhưng cũng từ sai lầm mà ta biết cách giải quyết chúng để trưởng thành.
Hóa ra, chúng ta lớn lên nhờ những lần ngu ngốc mà dũng cảm.
Hóa ra, trưởng thành không phải là không sai lầm, mà là biết cách sửa chữa và trách nhiệm với những sai lầm đã gây ra.
Tuổi trẻ của đàn ông trôi qua nhanh lắm, hãy dũng cảm để thử thách bản thân vài lần.
Cho dù trên mình thằng đàn ông có chằng chịt sẹo, thì ít ra hắn cũng từng có một quá khứ quên mình.
Những kẻ cả đời không bao giờ thất bại, chỉ có thể là những kẻ chẳng làm gì!

"Tôi ghét nhất phải sắm vai trong một mối quan hệ mập mờ, không phải tình bạn cũng chả phải tình yêu.

Cảm giác như chính bản thân bị trêu đùa, cứ tự mình ngốc nghếch đa tình, đến khi bàng hoàng nhận ra thì ra chỉ có mình mong chờ.

Tôi ghét cảm giác phải giả vờ thấu hiểu, chờ đợi người ta đáp lại tình yêu.

Yêu thì yêu, không yêu nói không yêu. Cứ mập mờ lấp lửng càng khiến khoảng cách thêm kéo dài.

Vì chung quy, không ai ngu ngốc đứng yên một chỗ mà chờ đợi người!"

____________
Lê Hoa Chước

Cả thế giới biết tôi yêu em, chỉ mình em giả vờ không biết.
Cả thế giới nghĩ yêu là hạnh phúc, chỉ mình em nghĩ yêu chắc chắn khổ đau.
Cả thế giới có niềm tin và hạnh phúc, chỉ mình anh cùng nỗi cô đơn.

15391090_1752376801751849_4501976126622156852_n
Những thứ ta không trận trọng, không giữ gìn hẳn rồi sẽ có lúc mất đi.
Mà có những người, có những thứ rõ ràng ta đã vô cùng trân trọng nhưng vẫn không thể nào giữ lại được bên mình.
Cuối cùng thì thanh xuân cũng qua đi, hai con người đó cũng trưởng thành, chỉ có tình yêu là không bao giờ chịu lớn...

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...