
Đây là thế giới ảo của mình.Một thế giới không màu sắc, nhưng cũng có đủ vị mặn ngọt của cuộc sống.Ảo không phải là thật. Nhưng thật tạo nên ảo.Mình tin rằng chỉ cần chúng ta luôn thật lòng thì tình cảm sẽ không có giới hạn. Mạng ảo, bạn ảo. Nhưng chắc chắn tôi là thật....
Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015
Càng lớn tuổi dần, người ta càng sợ sự ồn ào quanh mình. Người ta thu mình vào một góc, cất kín tâm tư của mình vào một thế giới riêng, và dần dần sợ những mối quan hệ xã giao, những câu chuyện không phân biệt được chân thành hay giả tạo...
Người ta chỉ cần một người, một người thôi, không biết người là ai, từ đâu tới. Chỉ cần người hiểu mình, người có thể khiến mình tin mà trao gửi tấm chân thành của trái tim mình vốn rất dễ cô đơn ❤
Bố mẹ nuôi em lớn, bố mẹ hy sinh tất cả cho em. Nhưng em ạ, những nhận thức rõ ràng nhất trong cuộc đời em lại giành cho một thằng con trai xa lạ.
Bao đêm em khóc lóc, mất ngủ vì những điều ngớ ngẩn mà lũ con trai gây ra.
Em nhận ra mái tóc của ng ấy ngắn đi 1cm, nhưng sao em không nhận ra tóc bố mình thêm bao sợi bạc.
Em nhìn ra người ta bớt đẹp trai bởi cái mụn trên mặt ... mà sao em không thấy mắt mẹ hằn thêm mấy nếp nhăn. Em à, sao lại vô tâm với thương yêu!
Này em... !
Em đã bao lần băn khoăn không biết chọn gì cho người ta trong ngày sinh nhật.
Thế mà em ... nhầm lẫn hay là quên mất mà chúc mừng sinh nhật mẹ muộn một tháng.
Thế mà em, thức cả đêm để đan nốt cái khăn nhưng không nhận ra mắt mẹ nhìn em xa xăm lắm.
Có lẽ mẹ cũng mong được em yêu thương như cái người dưng kia lắm. Em à, đừng lạnh nhạt với yêu thương!
Này em... !
Em có nhớ khi lần đầu tiên vấp ngã, ai là người đã nâng em dậy không?
Em có nhớ khi em hoang mang, khi em lạc giữa con đường một chiều chen chúc xe cộ, ai là người chỉ đường cho em ra, ai là người vỗ về an ủi em ?
Ừ, mới đây thôi khi em gặp tai nạn, những người dưng ấy hỏi han em được câu nào không?
Những người dưng ấy an ủi em được câu nào cho bớt đau không?
Có người dưng nào tự nguyện đưa đón em đi học không? Chẳng ai ngoài gia đình phải không em.
Em à, đừng để cuộc đời mình trôi qua như một cái chớp mắt.
Nắm lấy nó thật chặt em nhé.
Vì còn nhiều người yêu thương em lắm, vì còn nhiều người cần em lắm.
Đừng trông mong hạnh phúc từ những điều xa lạ, đừng hy vọng tương lai từ những người dưng vô tâm.
Hãy viết lên trán mình một chữ:
"Tự" - tự yêu thương, tự hạnh phúc, tự trân trọng nghe em.
Bao đêm em khóc lóc, mất ngủ vì những điều ngớ ngẩn mà lũ con trai gây ra.
Em nhận ra mái tóc của ng ấy ngắn đi 1cm, nhưng sao em không nhận ra tóc bố mình thêm bao sợi bạc.
Em nhìn ra người ta bớt đẹp trai bởi cái mụn trên mặt ... mà sao em không thấy mắt mẹ hằn thêm mấy nếp nhăn. Em à, sao lại vô tâm với thương yêu!
Này em... !
Em đã bao lần băn khoăn không biết chọn gì cho người ta trong ngày sinh nhật.
Thế mà em ... nhầm lẫn hay là quên mất mà chúc mừng sinh nhật mẹ muộn một tháng.
Thế mà em, thức cả đêm để đan nốt cái khăn nhưng không nhận ra mắt mẹ nhìn em xa xăm lắm.
Có lẽ mẹ cũng mong được em yêu thương như cái người dưng kia lắm. Em à, đừng lạnh nhạt với yêu thương!
Này em... !
Em có nhớ khi lần đầu tiên vấp ngã, ai là người đã nâng em dậy không?
Em có nhớ khi em hoang mang, khi em lạc giữa con đường một chiều chen chúc xe cộ, ai là người chỉ đường cho em ra, ai là người vỗ về an ủi em ?
Ừ, mới đây thôi khi em gặp tai nạn, những người dưng ấy hỏi han em được câu nào không?
Những người dưng ấy an ủi em được câu nào cho bớt đau không?
Có người dưng nào tự nguyện đưa đón em đi học không? Chẳng ai ngoài gia đình phải không em.
Em à, đừng để cuộc đời mình trôi qua như một cái chớp mắt.
Nắm lấy nó thật chặt em nhé.
Vì còn nhiều người yêu thương em lắm, vì còn nhiều người cần em lắm.
Đừng trông mong hạnh phúc từ những điều xa lạ, đừng hy vọng tương lai từ những người dưng vô tâm.
Hãy viết lên trán mình một chữ:
"Tự" - tự yêu thương, tự hạnh phúc, tự trân trọng nghe em.
Anh Tuấn Ôrii
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...

-
Hôm nay, năm ngoái, cửa cài Hoa đào ánh với mặt người đỏ tươi Mặt người chẳng biết đâu rồi Hoa đào còn đó vẫn cười gió đông.
-
Truyền thuyết kể rằng, Thương Ương Gia Thố đem lòng yêu một người con gái tên là Mã Cát A Mễ ( ai đã xem Mật mã Tây Tạng đều biết, đây là n...
-
Thích hoa thì tự mình mua hoa. Thích quà thì tự mình mua quà. Chúc cậu ngày nào cũng có thể nuông chiều bản thân, tự tặng bản thân thứ mìn...