Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015

Càng lớn tuổi dần, người ta càng sợ sự ồn ào quanh mình. Người ta thu mình vào một góc, cất kín tâm tư của mình vào một thế giới riêng, và dần dần sợ những mối quan hệ xã giao, những câu chuyện không phân biệt được chân thành hay giả tạo...
Người ta chỉ cần một người, một người thôi, không biết người là ai, từ đâu tới. Chỉ cần người hiểu mình, người có thể khiến mình tin mà trao gửi tấm chân thành của trái tim mình vốn rất dễ cô đơn 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...