Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2016

Gã nhận được tin nhắn từ nàng “Mình chia tay nhé ! Em không muốn một tình cảm mà không đi đến đâu cả”. Gã nhắn lại “Anh hiểu và anh tôn trọng quyết định của em”.
“Điều tàn khốc nhất của trưởng thành chính là con gái mãi mãi trưởng thành hơn con trai cùng tuổi. Sự trưởng thành đó không thằng con trai nào có thể trốn tránh và chống lại được” - Cửu bả Đao.
Phụ nữ là vậy, khi trưởng thành họ luôn mong chờ sự yên bình trong yêu thương, và cũng vì trưởng thành hơn nên họ cũng đòi hỏi sự đảm bảo từ một người đàn ông. Nhưng vốn dĩ những gã đàn ông trẻ luôn là những cá thể mê dịch chuyển và thèm khát thử thách, nên với họ sóng gió như một loại rượu mạnh dễ dàng khiến tâm trí chìm đắm.
Lời hứa bất cứ về một điều gì đó với đàn ông sẽ luôn đi kèm với chữ tín, ta sẽ không hứa những thứ ta không thể làm và không thể biết. Vì vậy khi phải cam kết tương lai nếu chưa có đủ một cái “kiềng ba chân” vững chãi trong xã hội làm ơn, đừng hứa hẹn về tình yêu tương lai. Bởi thanh xuân của phụ nữ ngắn lắm, đừng biến thành một gã đàn ông thất hứa với những thứ không thể quay lại.
Gửi những gã đang buồn vì bị nàng của mình cho “bay biến”. Đừng buồn nữa, tạo cho mình cái “kiềng ba chân” đi lúc đấy hãy hứa hẹn về tình yêu và ta sẽ đảm bảo nó.
P/s: “Kiềng ba chân” với tôi là bản lĩnh, các mối quan hệ xung quanh mình và cuối cùng là tài chính.
- Nepp-
Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn
12592311_1555920374730827_8326727267493031836_n
Cuộc đời của mấy thằng đàn ông, nhiều khi lạ lắm. Có nhiều thằng, vì người yêu phản bội mà gục ngã, đầu hàng trước cuộc đời. Đêm, trốn vào góc phòng, úp mặt vào gối. Rồi từ đó cả đời chẳng thể ngóc đầu lên giữa xã hội.
Cũng có nhiều thằng, nhìn người yêu mình lên xe hoa với một gã đàn ông khác, giàu có hơn. Bỏ một đêm thanh xuân nhậu hết mình với đám bạn thân. Rồi sáng hôm sau lại ngẩng mặt lên mà đón nắng mặt trời. Đời nó đã khá hơn nhiều lắm từ lúc em gái ấy đi lấy chồng.
Cuộc sống thì quá nhiều những chông gai, quá nhiều những lần cay mắt. Làm thằng đàn ông muốn mạnh mẽ vươn vai vỗ ngực xưng tên, muốn tìm một vị trí đúng tầm trong xã hội cần nhất là cái tinh thần vượt qua nghịch cảnh.
Những con chó ngày nay được nuôi trong sân nhà là vì mấy ngàn năm về trước đã cúi đầu cam chịu những cái vỗ đầu, những lần vuốt lông, cam chịu được nuông chiều. Cam chịu vì sợ những cơn đói thường trực nơi thảo nguyên. Để rồi từ đó chúng nó mất đi tự do mãi mãi.
Phần lớn những con sói ngày nay vẫn mãi lẩn khuất trong rừng hoang, tự do sải bước là vì mấy ngàn năm trước đã không chấp nhận sự thuần hóa. Để rồi không bao giờ biết cam chịu khuất phục dù chỉ một lần
Đàn ông sống trên đời tạm thời thiếu cái gì cũng được nhưng tuyệt đối đừng bao giờ buông bỏ hai từ : ý chí.
Đừng vì một lần thất bại mà mãi mãi cúi đầu
Đừng vì một lần thất tình mà buông thả thân mình vào những điều sa đọa.
Đừng vì một lần thất vọng với bản thân mà mãi mãi đánh mất đi lòng tự tin của bản thân mình
Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn
24450356631_f3a091588d_o
Sau này, bằng cách này hay cách khác,chúng ta đều sẽ hạnh phúc với sự lựa chọn của mình. Còn những ngày tháng nông nổi, hãy mặc cho nó qua đi. 
12509064_930740653688096_960276291205565865_n
"Em tin rằng ai rời xa ai đều có thể sống tốt, tình yêu không nặng nề như chúng ta vẫn tưởng tượng.
Thứ nặng nề là gì?
Là sự thất vọng trong lòng."
Chuyện vỡ mộng ngày hè - An Ni Bảo Bối
12540744_831895846932526_909607951633559427_n
Lần đầu tiên gặp em, anh đã thấy thích cái cách em cười, cái cách em nhìn anh và cả cái cách em nói chuyện. Đó cũng là lần đầu tiên em đã phải làm anh suy nghĩ nhiều về em đến thế...
12401027_1004418079596254_5385893336515857321_n
"Chúng ta luôn sống trong sự hồi tưởng về những chuyện đã qua, hạnh phúc nỗi buồn và con người ở đấy. Rồi đến một ngày, chính ta phải hiểu rằng mọi thứ đều trôi đi. Thời gian, con người cũng đi, rồi chúng ta cũng dần trưởng thành. Mọi thứ trở thành một mảng ký ức luôn luôn nằm trong trái tim theo suốt một cuộc đời. Cho dù không còn gặp lại nhưng hình ảnh đấy luôn hiện diện chỉ cần bạn còn giữ."
Có những thời điểm, người ta mệt mỏi và bất lực đến mức chỉ muốn đi đâu đó thật xa. Không rõ điểm đến, không rõ ngày về...

VÀ TỪ ĐÓ

12541146_944902892241671_8822211073265060742_n
Và từ đó họ quyết định sẽ quên,
Không yêu thương, không giận hờn vô cớ.
Và từ đó họ quyết định thôi nhớ,
Thôi mong chờ, ao ước lại được yêu.

Và từ đó dù có nhận bao nhiêu
Những thương đau… họ vẫn cười mạnh mẽ.
Và từ đó đường đời trăm ngã rẽ
Đưa họ đi về hai hướng ngược nhau.

Và từ đó họ giấu biệt nỗi đau
Sau đôi mắt nâu đã hoen màu năm tháng.
Và từ đó trong tận cùng tim đắng
Hơi thở cũng nhuộm sầu, chếnh choáng, chênh vênh.

Và từ đó
họ chấp nhận
lãng quên.

Ngọc Anh (TNA)

CÒN LÂU EM MỚI LẤY CHỒNG!


Đừng có hỏi em sắp lấy chồng chưa nữa. Ai thích thì cứ lấy đi, em thì còn lâu nhé. Lấy chồng chứ có phải đi chợ mua thịt, mua rau đâu mà vội. Em chưa lấy chồng được đâu...Mặc kệ bạn bè, người thân cứ thay nhau đón người về chung một nhà; em vẫn muốn về với ba má thôi. Đã bao lần người ta hỏi em sao chưa lấy chồng. Mỗi lần được hỏi như vậy em lại trả lời khác nhau.
Em tin rằng em vẫn chưa sẵn sàng rời ngôi nhà và những người thân yêu đã gắn với em từ lúc sinh ra để tới nhà anh đâu, chồng tương lai của e ạ. Thật khủng khiếp khi mình rời nơi mà em cho là dù bất cứ đâu có xua đuổi em, chán ghét em thì nơi ấy vẫn mở rộng vòng tay chào đón em trở về. Nơi đó có ba em, người ba nghiêm khắc nhưng luôn dành cho em những thứ ngon nhất.
Có má em, người sinh em ra, hay mắng em nhưng những lời mắng yêu đó đã dạy dỗ em nên người. Quan trọng là có anh trai nữa, người bạn đồng hành luôn chăm sóc, yêu thương và bảo vệ em. Em vẫn còn muốn ở bên cạnh để chăm sóc, nấu những bữa cơm ngon cho những người thân yêu đó. Liệu như thế có đúng hay không, em chưa đủ can đảm để bước ra khỏi ngôi nhà đó, nơi bình yên nhất thế gian này.
Sao mà lấy chồng được khi mà em sợ mối quan hệ mẹ chồng với con dâu, mối quan hệ của dâu với nhà chồng.Dù biết rằng bây giờ mọi thứ đã khác xưa, đa số mẹ chồng đã thôi khắt khe với con dâu, nhà chồng đã thôi làm khó con dâu. Nhưng sao mà em thấy sợ đến thế, sợ bàn tán, sợ cãi cọ, sợ không vừa lòng, sợ những lời nói xấu ác ý.
Có thể mẹ chồng, gia đình nhà chồng yêu thương em, nhưng thử hỏi làm sao họ có thể yêu thương một người lạ nhiều hơn con cháu họ được. Nếu một ngày em không thể nhẹ nhàng, hiền dịu mà buông lời to tiếng với anh hay ai đó trong nhà anh.Thì em có đúng thì cũng là sai thôi, làm sao mọi người có thể phân xử công bằng được.
Dường như ai cũng có thể phân biệt đúng sai nhưng còn xen vào đó là tình cảm, là ruột thịt - Một giọt máu đào hơn ao nước lã. Em bây giờ mới chỉ biết là không thể công bằng chứ chưa đủ lớn để hiểu và thông cảm hay chấp nhận điều đó.
Em còn trẻ con lắm, ham chơi lắm chưa lấy chồng được đâu. Mọi người hay hỏi má em:
-Con bé nó cũng lớn rồi, sắp lấy chồng chưa chị?
Má em liền đáp:
- Ai mà lấy nó, nhà trẻ may ra nhận nó, chứ nhà người ta rước nó về làm chi. Họ có rảnh đâu mà muốn trông trẻ.
Vâng, tuổi em thì nhiều nhưng tâm hồn trẻ thơ thì sao mà lấy chồng, sao mà đảm nhận được việc này việc nọ nhà người ta. Giờ mà còn nũng nĩu ba má mua kẹo cho thì tạm miễn cái khoản lấy chồng. Em vẫn còn muốn thực hiện ước mơ này, dự định khác. Về nhà chồng rồi bao nhiêu việc phải lo, đâu tự do tự tại như lúc này. Lúc đó phải công dung ngôn hạnh thì lấy đâu ra thời gian mà làm theo ý mình. Em vẫn còn muốn làm hoa cỏ dại giữa đồng hoang hơn một đóa hoa quý nơi vườn nhà sang trọng.
Quan trọng là em đã có người yêu đâu mà cưới với chả xin. Nhiều lúc nhìn người ta mặc váy cưới em cũng muốn, nhưng lại buồn vì đã có ai đâu mà đòi như họ. Đôi khi em cũng mơ mình là cô dâu rồi mỉm cười hạnh phúc. Nhưng kể cả trong mơ em cũng chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt chú rể. Thôi thì cứ độc thân đã vậy, vội vàng có được chi.
Chẳng lẽ em lại ra đường túm lấy một chàng trai rồi đòi yêu, hai ba ngày sau lại đòi cưới. Chuyện đó kể ra cũng hay và độc lắm, nhưng nắm vội một bàn tay thì chẳng hạnh phúc được đâu. Khác gì khi đánh bạc, ta cược thêm tiền mà chưa lật lá bài đã nhận. Ít nhất cũng phải biết trong tay có lá bài gì mới đặt cược hạnh phúc của tương lai chứ.
Em chưa vội kiếm người yêu, kiếm chồng đâu vì em chưa đủ trưởng thành, em vẫn còn xanh lắm. Làm sao mà sống cho đúng là vợ hiền, dâu thảo nhà người ta đây. Thôi thì em tạm thời độc thân rồi từ từ hoàn thiện bản thân đã. Chớ vội vàng quả xanh ép chín, quả mà chín ép không hỏng cũng chỉ là đồ bỏ đi.
Đợi khi trưởng thành em sẽ tìm anh, chàng hoàng tử của em. Chúng ta sẽ lấy nhau và em sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất.
-Gió bay-
giphy (1)
"Cuối cùng thì việc nhớ thương một người vốn chẳng coi mình là gì trong đời có lẽ là chuyện đau đớn nhất trên đời. Bởi vì suy cho cùng, trên đời này vốn chẳng có nỗi đau nào hành hạ con người ta hơn nỗi đau tinh thần. Cho dù em biết, năm tháng qua đi rồi mọi chuyện cũng sẽ qua hết, thì ít nhất, hiện tại lúc này đây, nếu như không phải là anh, thì ở bên ai, với em cũng đều đau lòng đến thế…"
aZJkQ
“Tôi đã từng nghĩ về việc tự tử. Có những đêm tôi nằm yên, tim nặng như đeo đá, còn nước mắt thì không ngừng chảy ra. Tự hỏi mình là ai? Điều gì thực sự quan trọng với mình? Tôi rơi vào cả ba thứ khủng hoảng của người trẻ: Khủng hoảng niềm tin, khủng hoảng thang giá trị, khủng hoảng tuổi trưởng thành. Không có ước mơ nào đủ lớn, không có mục đích nào để theo đuổi, không có niềm vui nào đủ rộng dài. Tôi phải bước 1 mình, phải tự lựa chọn, tự chịu trách nhiệm, tôi cô đơn tột cùng dù đang ở giữa rất nhiều người...
Và cứ thế, tôi chịu đựng những ngày tháng như địa ngục, tôi tách dần khỏi mọi người, tôi không có bạn, và đương nhiên cũng không có bạn thân. Dần dần, tôi cũng bỏ luôn thói quen chia sẻ với bố mẹ. Lúc ấy, chính tôi cũng không biết rằng mình đang mắc chứng trầm cảm..."

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...