Đây là thế giới ảo của mình.Một thế giới không màu sắc, nhưng cũng có đủ vị mặn ngọt của cuộc sống.Ảo không phải là thật. Nhưng thật tạo nên ảo.Mình tin rằng chỉ cần chúng ta luôn thật lòng thì tình cảm sẽ không có giới hạn. Mạng ảo, bạn ảo. Nhưng chắc chắn tôi là thật....
Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016
“Sống cùng ai”, “sống như thế nào”, “sống bao lâu”; mỗi người trả lời câu hỏi trên theo mỗi cách. Có người vì tình yêu, có người vì vật chất, có người vì dung mạo, có người vì tiền đồ, lại có người vì áp lực, có người vì số mệnh mẹ cha. Cho đến một ngày, khi thực sự muốn tìm một người đồng hành suốt cuộc đời, bạn mới nhận ra rằng, tiền đủ tiêu là tốt rồi, vẻ ngoài không dọa người là được. Thật ra,tiêu chuẩn về hạnh phúc thực sự rất đơn giản, không cần lý do, chỉ cần nụ cười nhiều hơn nước mắt, vậy là bạn đã tìm được đúng người.
- Dịch: wunianying
Thực ra, nỗi buồn không bao giờ kết thúc. Chỉ là nỗi buồn này đi qua, nỗi buồn khác sẽ đến. Hôm nay quên chuyện buồn này, ngày sau sẽ có chuyện buồn khác. Đừng đòi hỏi con người lúc nào cũng phải vui, vì cơ bản, người như vậy không tồn tại.
Chúng ta luôn có những suy nghĩ riêng mình hiểu, mỗi người có những câu chuyện riêng mình trải qua và có những nỗi buồn không tâm sự được với bất kì ai.
Lâu lâu cũng có những đêm, tôi không ngủ, và suy nghĩ về những nỗi buồn của cuộc đời mình. Đời cơ bản là đơn giản, nên cũng cứ đơn giản hóa nỗi buồn đi, cho đỡ mệt :)
Buồn thì ăn, buồn thì khóc, buồn thì đi xa một chuyến, buồn thì về nhà ôm mẹ, buồn thì nghĩ,...tập sống chung với nỗi buồn và sự cô đơn chính là bản năng của người trưởng thành, vậy đấy :)
Chúng ta luôn có những suy nghĩ riêng mình hiểu, mỗi người có những câu chuyện riêng mình trải qua và có những nỗi buồn không tâm sự được với bất kì ai.
Lâu lâu cũng có những đêm, tôi không ngủ, và suy nghĩ về những nỗi buồn của cuộc đời mình. Đời cơ bản là đơn giản, nên cũng cứ đơn giản hóa nỗi buồn đi, cho đỡ mệt :)
Buồn thì ăn, buồn thì khóc, buồn thì đi xa một chuyến, buồn thì về nhà ôm mẹ, buồn thì nghĩ,...tập sống chung với nỗi buồn và sự cô đơn chính là bản năng của người trưởng thành, vậy đấy :)
"Làm gì có chuyện quên được nhau? Chỉ là nhìn nhau mà không thấy đau lòng nữa..."

"Trong cuộc đời này, hóa ra có thật nhiều thứ không ngờ tới. Người với người gặp nhau rồi xa nhau giống như một chặng nghỉ chân vậy. Cuối cùng bản thân mỗi người vẫn chính là người quyết định duyên phận của mình. Cùng ai hay đơn độc cũng chẳng phải là điều đáng vui hay đáng sợ gì nữa..."
- Nguyễn Mai Anh
- Nguyễn Mai Anh
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...

-
Hôm nay, năm ngoái, cửa cài Hoa đào ánh với mặt người đỏ tươi Mặt người chẳng biết đâu rồi Hoa đào còn đó vẫn cười gió đông.
-
Truyền thuyết kể rằng, Thương Ương Gia Thố đem lòng yêu một người con gái tên là Mã Cát A Mễ ( ai đã xem Mật mã Tây Tạng đều biết, đây là n...
-
Thích hoa thì tự mình mua hoa. Thích quà thì tự mình mua quà. Chúc cậu ngày nào cũng có thể nuông chiều bản thân, tự tặng bản thân thứ mìn...