Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

Trên chuyến tàu bốn mùa ấy, nếu như em phải xuống trước, xin đừng đánh thức khi tôi vờ say giấc, hãy để tôi được ngủ yên cho đến trạm cuối cùng, và tự ru mình rằng, tôi không hề hay biết em đã bỏ đi.
[Ngang qua thế giới của em - Trương Gia Giai]
Chia tay thì nên tin tưởng ở bản thân mình :)
Con gái lúc hơi xỉn xỉn thôi đáng yêu lắm á

DUYÊN LỆCH
“Anh sinh từ lúc em chưa sinh
Em sinh thì anh cũng đã hết ngày xanh
Anh hận em sinh muộn, em hận anh sinh sớm…
Tình yêu như vậy, ai biết chăng?
Chờ đợi trong yên tĩnh bi thương
Dùng một câu nói dịu dàng để kể rõ quá khứ của anh
Dùng một câu nói thời gian để anh được sống vui
Dùng một câu nói để nhớ lại dĩ vãng…
Cứ như vậy đi!
Kiếp này mình không duyên, xin một tiếng “kiếp sau”
Anh sinh từ lúc em chưa sinh
Em sinh thì anh cũng đã hết ngày xanh
Hận không sinh cùng thời, để được ngày ngày vui bên anh…”

...
... Đèn lồng cháy sáng trong mưa sa, bụi trần vất vưởng nối tơ hồng trong đêm tận. Người cười ngạo mạn kể duyên tình trong chớp mắt, vội đoạn tràng ném tình mộng vào không...

Phù Dung.
Ngàn năm chờ đợi chỉ cầu một giây đối mặt. Cho dù cái gì cũng không nói, cái gì cũng không làm. Chỉ cần biết ngươi còn sống, cho dù ngươi quên ta cũng không sao. Ngươi còn SỐNG thật tốt.

- Túy Ức Lưu Niên -
Nhất kiến chung tình, nhị kiến si tình, tam kiến vong tình.
Vậy tốt nhất, ngay từ phút ban đầu đừng gặp gỡ nhau sẽ không còn muộn phiền.

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...