Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015

Có lẽ nào sau quá nhiều trắc trở
ta vẫn chỉ là một nửa của hư vô
đã dại khờ làm kẻ nguyện đưa ô
còn người lại chở che cho người khác?

Ta tự hỏi mình đã làm điều gì ác
để suốt đời này mãi là kẻ đến sau
yêu thương hết mình để nhận lại thương đau
lặng nhìn người ấy bắt đầu cùng người khác!

Chẳng phải nắng mưa mà đợi cho phai nhạt
ta bỗng tội tình như một hạt cát rơi
giá có người đứng đợi ở một nơi
không ai nữa, chỉ để chờ ta mãi!

- September Rain-
Ngày mới lớn lên, tôi dám tin chắc rằng ai trong chúng ta cũng đều mơ tưởng về những điều tốt đẹp. Về một người tình trong mộng tưởng, một ngôi nhà đầm ấm với những đứa trẻ thơ. Ngày ấy chúng ta mơ nhiều và mơ đẹp lắm. Nhưng thật sự tới thời điểm này tôi và các bạn đều nhận ra đời chẳng là mơ, nhỉ?

Nhưng những điều đó không phải là lý do để chúng ta ngừng mơ mộng! Steve Jobs đã từng nói: ‘’ Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ’ , không phải sao? Bạn đã từng yêu? Bạn đã từng bị phản bội? Và khi bạn thấy những cuộc tình đẹp, bạn không tin vào chúng nữa? Hư cấu, ngôn tình, làm gì có người như vậy, vân vân và mây mây.

Bạn từng bị cuộc đời tóm lấy gáy, đá vào đít, đập mặt xuống đất? Và rồi bạn nghĩ, thôi, mơ mộng mà làm gì ? Hi vọng làm gì để rồi thất vọng? 
Rồi, bạn chết, chết đuối giữa đời vì không màng khao khát, chẳng dám ước mơ.

‘’Nếu cuộc đời tung một cú đá vào đít bạn, cứ yên tâm, cú đá đó sẽ khiến bạn lao về phía trước’’. Tôi chẳng dám khuyên ai mơ mộng viễn vông đâu. Nhưng nếu bạn dám sống và tin vào mộng tưởng của mình, thay vì liên tục nhìn vào mặt tối của sự đời. Mọi thứ sẽ khác, khác nhiều lắm.
Có một sự thật mà đàn ông thường ngậm ngùi chấp nhận là người phụ nữ yêu mình đắm say vẫn thường đi lấy một người khác, một người họ không yêu.

Tôi thấy đó là điều bình thường và…nên như thế. Đừng trách tôi là kẻ đi “vẽ đường cho hươu chạy” hay gián tiếp đi phá vỡ những cuộc tình. Với phụ nữ họ cần một cuộc sống an nhiên về sau và người họ không yêu lại thường yêu và lo cho họ một cách không toan tính.

Còn đàn ông chúng ta đã và đang làm được gì ngoài những ghen tuông vụn vặt, những toan tính “đàn bà”? Với người phụ nữ yêu mình, một khi họ chấp nhận rời xa tình yêu tìm một bến đỗ an toàn là họ bất chấp tất cả. 

Ta cứ ngồi mường tượng rằng bên người mà cô ấy không yêu liệu có hạnh phúc không? Tất cả đều nói không, nhưng ít ai biết một cuộc sống đủ đầy làm vơi đi hơn hai phần nỗi buồn trong tim cô ấy. Có chăng, đôi ba lần nhìn lại cô ấy chỉ nhớ một vài khoảnh khắc nhạt nhòa của người cũ, tất cả rồi nhanh chóng phai khi cuốn vào cuộc sống đời thường.

Thế nên đừng hỏi vì sao phần lớn cô gái cứ quay ngoắt 180 độ đi lấy một người lạ hoắc lạ huơ. Yêu vậy là đủ rồi, đến lúc họ cần lấy chồng.

Vậy bí quyết để tránh những điều đó là gì? Xin thưa rằng: “Cưới vợ thì cưới liền tay”.
‘’Con muốn được ngồi viết viết ở một cái bàn bự bự trên một cái nhà cao cao’’.

Hai mươi năm trước có một cậu bé đã trả lời cha anh như vậy khi ông hỏi :’’ Lớn lên con muốn làm gì?’’. Hai mươi năm sau có một gã đàn ông đứng trong văn phòng của một cao ốc nhìn những căn nhà khác, thấp hơn, nhan nhản dưới tầm mắt mình. 

Ước mơ của anh ngày bé coi như đã được hoàn thành. Nhưng mơ ước của cha anh thìhoàn toàn khác, anh biết ông từng mơ ước sống một cuộc đời bình lặng, trong một căn nhà thấp hơn cái cao ốc anh đang đứng, ở một miền quê với vợ mình, trồng vài luống rau, nuôi dăm ba con gà con vịt, thế rồi vì mơ ước của con trai mình ông phải bươn chải trong một thành phố lạ-Sài Gòn không bao giờ ngủ bởi vì tiền kiếm không bao giờ đủ. Ông xếp gọn mơ ước của mình ném vào két sắt và dặn lòng quên luôn mã số cho đến ngày xuôi tay nhắm mắt.

Con người chúng ta luôn luôn có những mơ ước. Nhưng những mơ ước đó thay đổi dần theo thời gian và đôi khi, là theo mơ ước của một số người khác. Ngày bé anh chỉ mơ ước mình được đứng trên cao, cao hơn nhiều người. Hôm nay, anh chỉ muốn cùng cha hoàn thành ước mơ dang dở của ông. Chỉ muốn được cùng ông sống một cuộc đời bình lặng.
Tôi không tin vào thứ tình yêu online, tình ảo.

Bởi thế, khi đứa em gái hỏi về tình yêu giữa nó với một thằng nào tận ngoài Hà Nội qua mạng tôi phản đối ngay. Bởi tôi lại sợ, cô em gái tôi là nạn nhân dự bị của những thằng có avatar mặt hiền như đất. Những gương mặt kẻ khác trên mạng là một thế giới riêng, độc lập và bao trùm khoảng tối mịt mờ, những lời nói ngọt đi kèm những avatar hiền nhiều khi là vỏ bọc hoàn hảo. Không phải là tất cả, nhưng là đa số, nên tránh vẫn tốt hơn.

Tình yêu gặp mặt mỗi ngày người ta vẫn lừa nhau như thường nên làm gì có thứ tình cảm chưa gặp đã thương. 

Tôi và các bạn những người ghiền facebook, qua một thời gian đã nhận ra được một điều rằng “đằng sau mỗi avatar đẹp chẳng ai phán đoán được gương mặt ấy đang nghĩ gì”

Nên tốt nhất, yêu là phải gặp, người bằng da bằng thịt. Đừng tin tình ảo.
Đến một thời điểm trong đời, gã học được cách khắc chữ nhẫn lên đầu và khảm từ ngạo vào xương.

Qua rồi cái thời trai mới lớn, cái lúc sẵn sàng lao vào bợp tai bất kỳ thằng ôn nào nhìn chằm chằm người đàn bà của mình mà không cần một câu gây gổ, nửa lời phân bua. 

Gã của ngày hôm nay chỉ tặng cho thằng em ấy một ánh nhìn khích lệ mà bất kỳ người thông minh đều hiểu nó có nghĩa là: ‘’ Cô ấy là của tao, nhưng mày cứ lại gần thử xem sao?’’. 

Còn cô ấy? Cô ấy ôm chầm lấy cánh tay gã, vội vàng nghiêng đầu tựa vào vai. Ai cũng hiểu cử chỉ ấy nghĩa là: ‘’Kệ ***nó đi anh’’.

Đó là ngày mà gã đã là đàn ông. Còn cô, cô rất đàn bà.
"Có nhiều người có rất nhiều cơ hội để gặp nhau, nhưng luôn tìm cớ từ chối. Đến lúc muốn gặp nhau thì chẳng còn cơ hội nữa... Duyên phận do trời định, hay do người tạo?
- Sưu tầm -
Anh à, khoảng cách đôi ta dường như đã quá xa, để trở lại nơi ta bắt đầu quả là điều rất khó. Hai trái tim giờ đã lỗi nhịp, đôi chân đã không còn bước chung đường, hai tâm hồn xa lạ đến nhạt nhòa..nhưng em vẫn ở đây, vẫn yêu anh và luôn mong một hạnh phúc trọn vẹn.

Điều gì đã khiến đôi ta trở nên như vậy em không tài nào lí giải được, trong em và anh hôm nay đều chất chứa một nỗi buồn thầm lặng, là những tâm sự không được chia sẻ, là những ưu tư không được giải bày.

Anh ! Đời còn bao nhiêu nữa đâu mà phải hững hờ, yêu thương còn chưa đủ sao ta cứ phải làm khổ nhau ,tạo nên bao sóng gió
Em cũng muốn được như bao người con gái khác, được ở bên người em yêu, được đi cùng anh đến suốt chặng đường này...Mọi thứ rồi sẽ quay trở về nơi ta hẹn ước và em, anh sẽ lại tiếp tục bên nhau, cùng nhau vun đắp hạnh phúc, vẽ lên những điều kì diệu từ bức tranh tình yêu đầy màu sắc

Em nhớ lắm, nhớ tất cả những gì ta từng có, buồn vui xen lẫn, kỉ niệm đong đầy và em chưa bao giờ quên đã 2 năm kể từ ngày em có anh...ngày em có cả bầu trời.

Em yêu anh. Chàng trai của em.
“Nếu có kiếp sau, ta nguyện bảo hộ ngươi cả đời chu toàn, bình an hỉ nhạc.

Nếu chẳng còn kiếp sau, trước khi chết, cũng muốn ôm ngươi vào lòng.”
Tình là gì? Là ngươi yêu ta, ta yêu ngươi, cùng người khác không quan hệ. Hà cớ gì thế nhân phủ định, chê bai, sỉ nhục? Thế nhân không hiểu, không sao cả. Chỉ cần ngươi yêu ta là đủ.

- Túy Ức Lưu Niên -

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...