Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016


"Năm năm,
Mười năm,
Hai mươi năm sau,
Giữa cuộc đời,
Đầy gió mưa, giông bão,
Em vẫn là em,
Người em gái tóc thề,
Mắt ngây thơ,
Biết anh yêu thương nhưng giả vờ không biết."
__________________________________________
Tối nay là một buổi tối quan trọng các bạn ạ :)
Là lúc tôi bị buộc phải bỏ đi điều mà mình cần nhất.
Phá sản kế hoạch đã gây dựng trong suốt nhiều năm. Bỏ đi thứ tình cảm, thứ cảm xúc duy nhất ở trong lòng. Giống như nhặt lên viên đá cuối cùng dưới lòng sông vậy, bây giờ thì dòng nước kia có thể chảy mạnh, để cuốn trôi mọi cảm xúc của tôi.
Thứ tình cảm đó gần như là tài sản quý nhất mà tâm hồn tôi có được, nhờ tích góp bấy lâu nay. Thế mà từ ngày mai, tôi chắc phải tích góp lại từ đầu.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...