Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

Đêm đêm, tôi tự giấu mình vào góc khuất của tuổi trẻ, tự tay viết lại một hành trình dài từng bắt đầu rồi kết thúc. Năm tháng êm đềm chẳng còn gì để bừng cháy, tôi như thấy mình đang hòa cùng hạt cát trắng, gió cuốn rồi bay đi, nhạt nhòa, lơ lững.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...