Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

"Thích thích một ai đó là cảm giác thật tinh khiết. Và mong manh níu giữ.
Khi người ta thích nhau, là chẳng đòi hỏi gì nhiều, không trói, không buộc, không ép uổng nhau cưới xin, không buồn bực, không hậm hực, không ghen tức, không thách thức nhau ai đau hơn ai nếu tình tan vỡ. Chỉ tha thiết được thích thích trong veo. Ngại ngùng một chút, bối rối một chút, thổn thức một chút, nhớ nhung nhiều hơn một chút. Chẳng cần dài, ngắn cũng được, nhưng phải đẹp.
Thậm chí người ta có thể thích từ năm này qua năm khác mà chỉ cần thi thoảng nhìn thấy mặt nhau: à người kia vẫn sống tốt kìa. Thậm chí sống giữa bầu trời rộng lớn này, cảm giác có nhau cùng tồn tại, là đủ vui rồi.
Khi chỉ thích thôi, đến thơm vào má cũng thật dịu dàng, vì người đang bối rối. Và ôm thì thật là tuyệt vời, vì còn nhiều điều ngập ngừng chưa nói ra.
Còn nhắn tin, gọi điện, thậm chí trò chuyện lúc mà người ta thích nhau. Sẽ có những đoạn lặng im. Sẽ có những câu đứt quãng. Vì còn điều bí mật. Vì tâm hồn đang để ngỏ. Đợi khám phá nhau....
...Nếu chỉ thích, người ta sẽ làm chậm cả thời gian, xong rồi thì coi như một cơn gió nhẹ đi qua. Mà gió thì, ai giữ được gió đâu? Mình chẳng qua thích một cơn gió tự do thôi mà.
Uầyy. Thích được thích ai đó thì thiệt là thích đó mà"

1 nhận xét:

  1. Haiz. Mặc dù có tuổi rồi nhưng hóa ra mình chả thích yêu đương gì mà cứ giày vò nhau quằn quại đau nọ kia. Suốt ngày em đi đâu, em đang làm gì, em ăn chưa... nhàm chán và mệt mỏi bỏ cha ra. Rồi còn tính chuyện lâu dài có cưới không, ai biết đời thế nào mà cứ ngồi tính. Khi yêu áp lực thì nhiều mà trách nhiệm lại ít. Rồi là ghen tuông nghi ngờ đổ lỗi trách móc đủ tỉ thứ tra tấn tinh thần. Phiền hà bỏ nhà đi luôn.
    Mình chỉ muốn giống như hồi còn trẻ í. Thích thích một ai đó là cảm giác thật tinh khiết. Và mong manh níu giữ nữa. Như hứng được một hạt sương cho nó nghiêng tự do lăn trên lòng bàn tay nhỏ, có nắng lấp lánh ánh trong suốt. Muốn mát lạnh mãi, nhưng cũng sợ ánh nắng khô đi.
    Khi người ta thích nhau, là chẳng đòi hỏi gì nhiều, đại loại anh có yêu em không, em có muốn cưới anh không. Thậm chí người ta có thể thích từ năm này qua năm khác ( như mình đã từng ) mà chỉ cần thi thoảng nhìn thấy mặt nhau: à người kia vẫn sống tốt kìa. Thậm chí sống giữa bầu trời rộng lớn này, cảm giác có nhau cùng tồn tại, là đủ vui rồi.
    Khi chỉ thích thôi, đến thơm vào má cũng thật dịu dàng, vì người đang bối rối. Đến hôn vào môi cũng rất chậm, vì còn nhiều điều ngập ngừng chưa nói ra.
    Và ôm thì thật là tuyệt vời. Có thể cảm nhận sâu đến mức mùi thơm của vải. Chỉ là thứ vải được phơi nắng thôi. Chẳng cần xịt nước hoa nồng nặc. Chứ yêu thì khi ôm là ôm, chắc gì ai còn tâm trí nghĩ nhiều. Vì yêu thì hiển nhiên phải ôm rồi.
    Còn nhắn tin, gọi điện, thậm chí trò chuyện lúc mà người ta thích nhau. Sẽ có những đoạn lặng im. Sẽ có những câu đứt quãng. Vì còn điều bí mật. Vì tâm hồn đang để ngỏ. Đợi khám phá nhau.
    Chứ yêu thì nói chuyện mỗi ngày mà cứ xả xả xổ xổ vào tai nhau. Nói lan man cả những chuyện thừa thãi. Nhưng vài điều lén lút sai trái ngu dại, lại giấu kín nhau.
    Khi yêu, nếu không được đáp lại, sẽ đau khổ vật vạ, tưởng như có thể chết là chết luôn.
    Nhưng nếu chỉ thích, thì coi như một cơn gió nhẹ đi qua rồi. Mà gió thì, ai giữ được gió đâu? Mình chẳng qua thích một cơn gió tự do thôi mà.
    Khi người ta yêu, đến hôn cũng cuống quýt, hẹn hò thì vội vã, vào khách sạn hối hả và cả làm tình cũng gấp gáp.
    Nhưng mà chỉ thích thôi, người ta sẽ làm chậm cả thời gian. Chậm đến mức nghe được cả dấu chân bên lề đường.
    Haiz. Thích được thích một ai đó. Có quá già, để có được những cảm xúc đó, nữa không?

    Trả lờiXóa

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...