Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016


Hoa rơi in bóng trên dòng nước nhưng nước vô tình cuốn trôi hoa.
Cuộc đời đâu hữu ý, tình người đâu phải lúc nào cũng gặp nhân duyên, mọi chuyện rồi cũng như cánh hoa rơi trôi theo dòng nước, rồi cũng trôi xa.
Hoa cứ lưu luyến, nước vẫn vô tình, có những thứ ta chẳng mong đợi thì lại đến. Có những thứ với mãi mà vẫn xa tầm tay, tình cảm không bao giờ được cho là đủ, thân phận không bao giờ được xem là tròn.
Cuộc đời vô tình, tạo hóa khéo trêu ngươi, có chăng trách hữu duyên mà vô phận, bởi lẽ tình yêu và thân phận mãi là câu hỏi trên cõi nhân gian.
Phần nhiều là xót xa, vô vọng, như cánh hoa rơi nổi trôi trong dòng nước vô tình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...