Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016



"Nhắm mắt lại, mở mắt ra, cả thế giới tràn ngập hơi thở của người.
Ánh mắt ấy, đường nhìn ấy, như nhìn thấu tất cả thế giới đau thương này.
Đôi môi kia, nụ cười hé mở, thanh tẩy cả vạn vật chìm trong bóng tối mờ mịt.
Ta vì người, nguyện dâng mình đọa đày trong vòng luân hồi không lối thoát.
Thế giới không có người, ta coi như đã chết."

___Thanh Y___

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...