Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2015

tối hôm qua ôm gối sang ngủ cùng bé T
làm một giấc thẳng đến sáng k bị giật mình, thật hiếm khi có những giấc dài như vậy khi ngủ một mình
khi mở mắt ra, phải mất một lúc lâu mới thở lại được bình thường vì giấc mơ quá sức rùng rợn
thay quần áo ngủ ra để mang một bộ ấm hơn chạy đi rút tiền, đi đổ xăng và đi chợ
mang 4 áo chưa kể áo ngực mà vẫn lạnh teo, hai tay cứ như đang được đặt ở ngăn đông lạnh
gần năm rồi mới đi chợ lại nhỉ? 
vài người vẫn còn ngồi đó, vài người không
khi mình rời khỏi nơi này
dù là về lại nơi cũ hay đến một nơi mới
đều sẽ mất một thời gian để quen với các khung cảnh từ chợ, đường xá, đến con người
mình có thấy hơi hụt hẫng và nhớ nơi này không? dù chẳng có gì gây ấn tượng nhiều?
chắc sẽ có đó
đây là mùa đông mùa mưa cuối cùng rồi
4 năm
dù muốn hay không đều phải đi qua những con đường đó, chạm mặt những người đó, hàng ngày
kiểu gì cũng có chút hụt hẫng khi đột nhiên chẳng còn được lặp lại những thói quen này nữa
hmmm
Hôm nay Huế lạnh quá
Nhưng sẽ ít chửi thề lại..
và ít hút thuốc lại

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...