Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

Đế hoàng

Khói hương trầm hàng đêm đốt đi nổi nhớ phương xa ....
Ngươi chinh chiến - ta lại chỉ có thể yếu hèn núp sau điện ngọc đài cao .Ngươi tôn ta hai chữ - đế hoàng .Thật tâm ta vẫn biết rõ... ngươi xem ta là gì .Một kẻ nhu nhược chỉ biết chạy trốn chiến tranh..Nhưng ngươi không thể thấu được tâm tư của ta ..Sợ hãi thế nào khi phương xa báo tin về .Mặt lạnh trên ngai nghe quân báo .Tâm thì như hải đảo sóng cuồn .Ta nhu nhược , ta biết . Ngôi hoàng đế vốn không dành cho ta . Ta chỉ là kẻ nhặt được may mắn sau một hồi cung biến .Như một quân cờ được đưa lên làm bù nhìn . Ta có thể làm gì hơn ngoài chấp nhận số phận.Nhưng ta đã gặp ngươi ...một khúc tiêu đêm ấy , quấn lấy tâm tư của kẻ cô đơn nơi tẩm thất .Để rồi dõi theo ngươi trong từng hành động .Nhưng ngươi vĩnh viễn không biết được ....Đối với ngươi ta chỉ là quân vương vô dụng ..Đối với ta ngươi lại là ....sâu sắc ....trao đi tâm ..[ Lam Không ]


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...