Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

Biệt Thư


Ta cứ ngỡ rằng, ngươi và ta dù không thể cùng nhau trong hiện thực, thì chí ít cũng hãy để ảo mộng này chung đôi. Nào ngờ đến cả mộng ảo cũng không được toại nguyện.
Là lỗi do ta vô tâm, hay tại là vì ngươi thay đổi? Là do lừa dối lẫn nhau hay là do bình thủy tương phùng?

Đã từng là hoài niệm đẹp tươi, chỉ đơn giản là sự quan tâm đơn thuần. Cũng là tốt hơn bây giờ, ngươi và ta đến gặp nhau cũng tạo nên chán ghét.Ta hiểu tâm người nụ hồng đã nở, hay ta cứ giản đơn là biến mất khỏi người? Sẽ không làm người phải thêm mối bận tâm hay phiền phức.Khi nhàm chán có thể cùng nhau đối ẩm, khi vui vẻ có thể cùng nhau chuyện trò. Khi đau đớn có thể vì người dang ra vòng tay an ủi.Không nhất thiết cùng người tơ hồng kết mối, vẫn có thể cùng nhau an ổn đến cuối đời.....Làm một đôi tri kỷ, không nguyện cầu uyên ương...Âu cũng là cùng người bấy lâu một tiếng phu thê. Không trọn chữ Tình cũng nên toàn chữ Nghĩa.Ta buông tay trước để không làm người khó xử. Cứ để ta đóng trọn một vai vô tâm phi phế. Đoạn đi đoạn tình này.Sau này vô tình gặp lại, không cầu người nhớ ta rõ ràng, chỉ mong có thể cùng nhau nở nụ cười nói lời chào hỏi...
Không cầu một cặp Uyên Ương, chỉ nguyện làm một đôi Tri kỷ...
Đoạn Lưu Nhiên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...