Chủ Nhật, 24 tháng 1, 2016

12540675_1554264284896436_8210735253474523098_n
Lại có một chiều say, thằng bạn thân choàng vai, giọng nhè nhè hỏi:

- Mày thấy trên đời này, kiểu người nào là đáng ghét nhất?

- HIện tại, bản thân tao thấy đáng ghét nhất là kiểu người thích chê trách và phán xét người khác. Kiểu người ấy, là phụ nữ thì có khi còn được thông cảm, chứ đàn ông, mở mồm ra là chê bai người này người kia, chỉ trích rằng cái này sai, thằng này trẩu. Tao nhìn mà phát ngại. Tài không bằng người thì đừng chọc họ cười. Còn nếu cảm thấy bản thân tài năng hơn người thì lại càng phải học cách khiêm nhường.

'' Sông sâu tĩnh lặng, lúa chín cúi đầu''. Càng lớn lên người ta càng nên biết im lặng mà giấu sự khinh, ghét vào tâm. Mỗi con người đều có những định kiến đúng, sai, hay, dở của riêng mình. Nhưng đối với những gì ta không thích, cách tốt nhất cho ta và cho cả xã hội đó là: mặc kệ nó.

Tranh cãi, phán xét, chê bai, chỉ trích, công kích bằng ngôn từ, hành động,làm cho cuộc sống ta bớt những êm đềm. Nó chỉ khiến ta có thêm những đức tính riêng của đàn bà. Mà với một thằng đàn ông thì những đức tính ấy chẳng giúp ích được gì cả.

Thấy cái gì hay, tốt thì tiếp thu.
Nhìn cái gì dở, xấu thì im lặng rồi ngoảnh mặt. Cứ coi nó như lá trên cây, đá bên đường. Không đáng để tâm, không đáng chú ý.

Cuộc đời vốn dĩ đã quá nặng nề rồi, sao chúng ta không thể sống nhẹ nhàng với nhau? Nếu không thể làm người khác vui vẻ, hãy im lặng. Nếu có thể im lặng mà vẫn làm người khác vui vẻ, thì bạn thật là tuyệt vời.


Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...