Mỗi chúng ta đều có một khoảng ký ức buồn đau. Để nghĩ về nó và chợt khóc khi cảm giác cô đơn.
Đừng cố xóa làm gì,hãy để nó tự động rời khỏi tim ta khi có dịp :)
Đừng cố xóa làm gì,hãy để nó tự động rời khỏi tim ta khi có dịp :)
Đây là thế giới ảo của mình.Một thế giới không màu sắc, nhưng cũng có đủ vị mặn ngọt của cuộc sống.Ảo không phải là thật. Nhưng thật tạo nên ảo.Mình tin rằng chỉ cần chúng ta luôn thật lòng thì tình cảm sẽ không có giới hạn. Mạng ảo, bạn ảo. Nhưng chắc chắn tôi là thật....
Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét