Chỉ khi bàn tay không còn được ai nắm lấy, mới vội rùng mình.
Chỉ khi mái tóc không còn được ai vuốt ve, mới thấy nhớ nhung.
Chỉ khi cánh hoa tàn bên khung cửa, mới chợt nhận ra, ta đã mất nhau tự bao giờ.
Chỉ khi mái tóc không còn được ai vuốt ve, mới thấy nhớ nhung.
Chỉ khi cánh hoa tàn bên khung cửa, mới chợt nhận ra, ta đã mất nhau tự bao giờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét