Hóa ra, tiếc nuối nhất trên đời này không phải là không đến được với nhau, cũng không phải là không thể ở bên nhau trọn đời trọn kiếp, mà là bỏ lỡ nhau khi ngỡ như đã ở gần trong gang tấc .

Đây là thế giới ảo của mình.Một thế giới không màu sắc, nhưng cũng có đủ vị mặn ngọt của cuộc sống.Ảo không phải là thật. Nhưng thật tạo nên ảo.Mình tin rằng chỉ cần chúng ta luôn thật lòng thì tình cảm sẽ không có giới hạn. Mạng ảo, bạn ảo. Nhưng chắc chắn tôi là thật....
Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét