Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2019



Xã hội bây giờ, ai cũng cần tiền để sống, để có tiền ai cũng đổ mồ hôi nước háng ra làm việc, nên đồng tiền dính liền nước háng, của ai cũng là quý trọng như nhau, nên lúc mình kẹt tiền, đi mượn tiền người ta cũng phải biết trân trọng.

- Mượn mười triệu thì đến ngày trả phải trả phải mười triệu, hông phải trả năm triệu, lần sau đưa thêm hai triệu, lần nữa đưa một triệu. Đưa vậy nát tiền, tội người ta.

- Mượn ngày 10, hứa ngày 10 tháng sau trả thì tới ngày 10 phải trả, không có tiền kịp thì tới ngày 7 ngày 8 phải báo cho người ta, chứ không phải tới ngày 10, im như ngậm thóc rồi người ta hỏi mới nói là hông có tiền, trả sau một chút.

- Bạn mình có làm mấy chục triệu một tháng thì kệ mẹ bạn mình, đừng có kêu "Lương mấy chục triệu một tháng mà có một triệu cũng đòi." Làm mấy chục triệu với đòi một triệu nó đéo có liên quan. Đây không làm từ thiện.

- Mượn tiền của ai thì đích thân mình phải đi trả cho người đó, chứ không phải mượn xong của đứa này rồi nói là thằng kia nó còn thiếu tao, mày đòi nó luôn giùm tao. Tao cho mượn tiền chứ không kiêm luôn nghề đòi nợ, bớt có duyên.

- Lúc mượn tiền mình khóc than, khổ sở, tha thiết, mượn xong lúc trả tiền thì mình phải tươi cười mình trả cho người ta, không phải lúc trả ngồi than, gom tiền chỗ này chỗ kia cực lắm mới đủ trả. Gom đâu kệ mẹ mày, tao chỉ cần biết tiền tao phải về túi tao. Hiểu chứ?

- Đang mượn tiền, thân mang nợ, thì bớt post hình đi du lịch, khoe mua đồ hiệu. Chủ nợ cũng là con người chứ có phải con chó đâu mà không có cảm xúc không biết tổn thương.

Tiền bạc là chuyện tế nhị, thà tao không cho mượn tiền rồi mất bạn, chứ cho mượn tiền xong mất mẹ tiền với bạn. Bạn tao không tiếc, tiền tao tiếc.

Vậy đó, mượn thì tự khắc trả, lừng khừng như vậy, lần sau gọi mượn, chó nó còn chạy chứ nói chi người.

Nguồn : FB fan page: Nhật Ký

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...