Thứ Sáu, 7 tháng 7, 2017


Trên đời có một loại khổ đau gọi là khủng hoảng về ý nghĩa tồn tại (existential crisis).

Khi dần nhận ra thế giới là một góc nhìn đa chiều, người ta bắt đầu hoang mang không biết đâu mới là "đúng".

Về bản chất, "đúng" hay "sai" cũng chỉ là hai từ mang tính định hướng chung chung để một người lựa chọn xem sẽ trôi dạt về đâu trong dòng chảy số phận. Mà đời người thì... giải pháp của người này chưa chắc đã áp dụng được cho người kia. Nên thứ gọi là "đúng", "sai" gần như - không tồn tại.

Con người cũng thế, không có người tốt hay kẻ xấu, chỉ có nhiều kiểu người khác nhau. Có kẻ chọn dùng lừa lọc, thủ đoạn để tiến thân. Người khác dùng thực lực để phấn đấu. Điểm chung của tất cả là ai cũng muốn đạt được mục đích, để cảm thấy cuộc đời của mình là "có ý nghĩa".

Rút cuộc thì chính nghĩa là gì? Đóng vai người tốt hay làm kẻ xấu? Những câu hỏi vô nghĩa ấy thực chất chả quan trọng. Bởi sau cùng thì xấu tốt còn tuỳ hoàn cảnh và tuỳ thời điểm.

Khi lạc lõng, người ta mới cần một thứ chứng tỏ rằng mình "đúng". Còn khi đủ tự tin và nhìn thấy lựa chọn của mình sẽ đi về đâu thì "đúng" hay "sai" chả quan trọng.

Thế nên đừng bận tâm giải thích cho bất cứ ai. Người tin bạn không cần nghe chúng còn kẻ thù thì dù có thành tâm bộc bạch thế nào họ cũng chả tin.

- Lu -

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...