Thứ Bảy, 4 tháng 3, 2017



Sau nhiều năm chìm đắm vào một giấc mơ và tin tưởng vào thứ tình yêu chân thành có thể thay đổi được mọi thứ, có thể làm gương vỡ lại lành.
Cuối cùng con người ta nhận ra rằng giấc mơ mãi chỉ là giấc mơ, chân tình cũng mãi chỉ là chân tình nếu không trao đúng được giai nhân.

Đã từ lâu, tôi chẳng còn tin vào duyên hay phận. Vấn đề vốn đã nằm ở lòng người. Cho dù con người ta có khỏe mạnh thế nào, có yêu chân thành được bao lâu thì kết quả vẫn vậy.
Tuổi trẻ vẫn trôi đi, thanh xuân rồi sẽ không còn nữa, chỉ có tình yêu là không bao giờ chịu lớn. Vẫn ngây ngô, vẫn thơ dại, hệt như thuở ban đầu...

Những con người đang sống ở ngoài kia, họ thật lạ. Đời người chẳng được mấy mươi năm, thế mà họ dành cả thời nhiệt huyết nhất, lấy hết ngần đó năm để yêu một kẻ khác, thậm chí kẻ đó còn chẳng biết đến sự tồn tại của thứ tình yêu kia.
Còn bản thân, họ không biết đã và đang tự ngược đãi chính mình...

#Kato
 
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...