Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

Thời gian thật vô tình..


Thời gian thật vô tình.. ♫
20 tuổi, tôi và em bắt đầu đến với nhau, ngày ngày nhắn tin, đêm đến nói chuyện trên trời dưới biển đến tận sáng. Gặp nhau bao nhiêu, nói lời yêu thương bao nhiêu chưa bao giờ là đủ..
26 tuổi, vẫn tình yêu ấy, trải qua bao sóng gió chông gai, tôi và em vẫn bên nhau, nhưng vẫn có một khoảng cách vô hình. Bận rộn với công việc, những trách nhiệm khác khiến tôi và em đánh mất những khoảnh khắc bình dị bên nhau từ lúc nào không hay.
Đôi khi, khi mệt mỏi sau những bữa tiếp khách triền miên, tôi chợt nhớ em, nhớ những ngày có hai đứa cùng nhau đi khắp nơi, nói chuyện tương lai lấy nhau mình sẽ đi trăng mật ở đâu, sẽ cùng nhau xây nhà ven hồ như thế nào, những kí ức bình dị khiến tôi khẽ mỉm cười.
Giữa dòng đời xô bồ ngược xuôi, giữa ràng buộc của nghĩa vụ và trách nhiệm... giá như ta vẫn giành được nhiều thời gian cho nhau thì tốt.
Vì suy cho cùng, một căn nhà có tiện nghi cũng chẳng là gì nếu thiếu một ánh lửa ấm áp ♫ ♫


Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...