Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016


Hôm nay, tình cờ gặp lại em, cô gái của anh đang cười với người khác.

Anh chẳng biết nên làm thế nào cho đúng ngoài cái nhìn lửng lơ với mọi vật xung quanh. Anh cứ nhìn vô định như thế tránh đi hình ảnh em lọt vào mắt mình. Quen cái cảm giác tim nhói lên từng cơn, nhưng đối diện với em, anh lại trở thành kẻ hèn nhát đến đáng trách.

Chúng ta chia tay bao lâu rồi nhỉ?

Anh không biết, vì vốn dĩ anh chưa từng chấp nhận câu chia tay, nên với anh, mốc thời gian ấy chẳng tồn tại.

Còn em, chắc nhớ rất rõ. Ngày chúng ta chia tay, cũng là ngày em bắt đầu cuộc tình mới, phải không?

Anh nhận thức được rằng, em là người chẳng dành cho cuộc đời anh. Em chẳng còn như xưa, em thay đổi. Vậy mà trong tâm anh luôn chờ ngày em quay về.

"Em đi chán rồi. Em biết em sai rồi. Anh vẫn còn yêu em chứ?"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...