Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

Phụ nữ thông minh, xinh đẹp cũng không bằng may mắn!

Giường bên cạnh có anh chồng đưa vợ đi khám. Hai anh chị chắc cũng ngoài 40. Chị vợ chắc cũng bị sốt phải truyền giống mình.
Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như không phải từ lúc anh đưa chị vào, anh chăm sóc chị từng li từng tí, lấy ven truyền, anh dặn bác sĩ lấy ven nhẹ nhàng, anh còn vuốt tay vợ, sợ vợ đau. Vợ nằm truyền, anh ngồi xoa tay, bóp vai sợ chị mỏi. Cứ một lúc lại em có đói không, em có đi vệ sinh không, anh đưa đi nhé.

Ảnh này là anh đang bật nhạc cho chị nghe, bật khe khẽ, chị năm nghe còn anh vẫn một tay dịu dàng xoa vai cho chị.
Lúc đưa chị đi vệ sinh, anh cẩn thận, nhẹ nhàng đỡ chị từng tí một, phòng bệnh chung có bao người nằm, anh cũng chẳng ngại, cúi xuống lấy giầy, xỏ tận chân cho vợ xong mới dắt chị đi. Chị vợ khát nước, anh đỡ vợ dậy xong mới đưa nước tận miệng cho vợ uống, uống xong lau miệng cho vợ. Ngồi trông vợ, anh cứ kể chuyện cho chị nghe suốt, còn kể chuyện cười cho chị đỡ buồn, giờ mình viết những dòng này anh đang bật nhạc cho chị nghe, anh còn dặn: "Mình nghe không thích bài nào, mình bảo anh, để anh chuyển".

Ảnh này là anh ý đang xoa lưng và bóp vai cho chị, làm cái gì cũng nhẹ nhàng, cẩn thận!
Có tuổi nhưng xì tin lắm, hai vợ chồng còn chụp ảnh up FB, ai comment gì anh cũng đọc cho chị nghe, xong hai vợ chồng cười rất hạnh phúc. Hình như anh cũng bận, ngồi trông vợ nhưng mình thấy điện thoại công việc liên tục, thấy bảo trông vợ cũng mấy ngày rồi mà thấy anh vẫn vui vẻ, kHÔNG nề hà gì.
Nhìn cái cách anh nâng niu, chăm sóc vợ mình như báu vật, ai trong căn phòng này cũng phải ghen tị. Có chị y tá nói anh: "Từ hồi em làm ở viện này chưa thấy ai chăm vợ kĩ như anh". Anh chồng cười nói: "Vợ mình chứ vợ ai mà phải ngại hả em, mình chăm vợ, sau mình có yếu có già, thì chỉ có vợ chăm mình thôi em", chị vợ không nói gì, nhưng mình thấy, ánh mắt của chị là ánh mắt mà bao người vợ trên thế giới này mơ ước mà không có được.
Giờ mình mới thấm câu phụ nữ thông minh, xinh đẹp cũng không bằng may mắn, mà như chị thì không biết tu bao nhiêu kiếp mới lấy được người chồng như anh. Tiền bạc trên thế gian này rồi cũng hết, danh vọng đến ngày cũng tan, thứ tồn tại mãi mãi chỉ có tình cảm chân thành.
Thử hỏi trong cái thế giới xô bồ này không biết còn tồn tại được mấy câu chuyện đẹp như câu chuyện của anh chị. Các chị em ơi, cứ mải miết mộng tưởng về soái ca đẹp trai, giầu có làm gì, không có thật đâu, tìm được tri kỉ yêu thương mình như thế này mới là báu vật vô giá nhất đấy. Trước giờ mình rất khó để ngưỡng mộ ai, thánh nhân, thiên tài hay tỉ phú cũng chẳng làm mình ngưỡng mộ nổi. Nhưng hôm nay gặp anh chi, chứng kiến tình cảm anh chị dành cho nhau, mình đúng là phải thốt lên mấy từ này: "Thật đáng ngưỡng mộ".
.... Ngẫm....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...