Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

Viết cho anh chàng sợ sống.

Anh bật dậy, đồng hồ ngay kim mười hai giờ trưa. Ngày mới bắt đầu với mớ câu hỏi :
‘’Hôm nay mình phải làm gì nhỉ ?’’
‘’ Có phải đi xin việc ở đâu không ?’’
‘’ Có phải ăn gì không ?’’
‘’ Mình nên ngủ tiếp không nhỉ ?’’
‘’Mình sống để làm gì ?’’
Anh- sinh viên mới ra trường, đang thất nghiệp, vừa thất tình. Đêm nằm tay phải vắt ngang chân mày, tay trái ghì chặt phía trái tim, bàng hoàng nhận ra thất nghiệp nó khổ gấp bảy lần thất tình. Bị vùi dập trước những trái ngang của cuộc sống mưu sinh, anh chẳng biết mình sống để làm cái gì ?
===
Đàn ông nói riêng và con người nói chung, cái cần nhất là một mục tiêu sống.
Đầu tiên, hãy sống vì bản thân mình ! Nếu muốn sống, hãy chọn lấy một đam mê mà mình có thể chết vì nó. Không có đam mê ư ? Ngưng-dối-mình đi, không có đam mê thì chọn cái mà ai cũng mê nhé ? Mê tiền! Mê vừa đủ để đừng làm gì trái pháp luật, mê vừa đủ để không đánh mất chính mình.
Thứ hai, hãy sống vì gia đình. Một người đàn ông tốt là người biết yêu thương, lo lắng, chăm sóc và bảo vệ cho người thân của mình. Người tốt sẽ có cuộc sống tốt. Lạc quan lên !
Cuối cùng, mới là giải quyết cái chuyện thất tình. Sống tốt thì yêu mới đủ đầy được. Đừng yêu khi anh đang chỉ dừng ở mức ‘’tồn tại’’, anh chàng sợ sống ạ !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...