Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2016


Yêu một người, cứ muốn người đáp lại. Thương một người, càng muốn người trao lại chân thành. Thế nhưng em không thể ép buộc người ấy được, bởi vì cuộc sống này không phải lúc nào cũng là dòng chảy hai chiều. Em thích anh, không có nghĩa anh phải thích em...
Nhiều khi cũng bắt chước hỏi, làm sao để quên đi. Thế nhưng đã từng hiện hữu, đã từng là một phần của cuộc sống này, thì làm sao có thể quên đi đây. Em có thể nuôi cá vàng, nhưng không thể biến mình thành cá vàng có trí nhớ chỉ tồn tại trong vòng ngắn ngủi 3 giây được đâu. Đó là khác biệt...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...