Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2016

0

Người ta hay nói, sau chia tay vẫn có thể làm bạn. Cá nhân tôi thấy làm bạn với người đã từng là "người thương" có lẽ là việc khó nhất trong một mối quan hệ.
Đôi lúc muốn giúp đỡ một việc gì đó, nhưng lại có ai khác thay thế. Muốn nói chuyện và tâm sự hết cả thời gian nhưng lại bị dằn vặt bởi vô vàn kỉ niệm cũ. Muốn gặp mặt mỗi ngày nhưng lại sợ, sợ lại đi quá giới hạn để rồi lại đau. Muốn quan tâm nhưng nghĩ lại giữa cả hai chẳng còn gìvới nhau thì cố gắng cách mấy cũng chỉ làm bản thân thêm ngộ nhận, càng thêm đau.
Có thể giữa dòng người tấp nập, vô tình chạm mặt nhau trên phố thì cũng gắng trao nhau một cái cười, tim vẫn đập mạnh trong lồng ngực. Nó đập vì thương, vì còn nhớ và vì vô vàn kỉ niệm đã tồn tại trong nhau. Nhìn nhau hồi lâu rồi đặt câu hỏi:
- "Anh ổn không?"
- "Anh ổn"
Tự nhủ với bản thân rằng ai rồi cũng ổn, rồi cũng sẽ khá hơn thôi! Lặng lẽ bước đi dưới cái nắng chiều, dưới những cơn gió mùa thu và dưới những hoài niệm cũ.Tình cảm mong manh lắm.
Lặng lẽ yêu, lặng lẽ rời!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...