Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

Có những ngày buồn lắm, lòng trĩu nặng lòng, nhớ một người mà không thể nói ra, càng không thể gặp mặt, chỉ đành một mình chạy đến những nơi cả hai từng cùng đến, đi ăn những quán cả hai từng cùng ăn, từ chiều sớm tới tối mịt mới về nhà, như một kẻ vô hồn không cảm xúc, cố bước từng bước ngược dòng hiện tại, xuôi theo một vùng trời nào đó vô cùng xưa cũ, vang vọng đâu đó tiếng ai nói cười.
Có những ngày, những ngày thật buồn như thế
Những ngày thật khờ dại lắm thay
Cảm thấy rằng đời chẳng còn đáng thiết tha, khi thiếu vắng đi mất một người…
Bạn đã bao giờ trải qua những ngày như thế chưa?
Hạ Vũ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...