Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

"...Bản tính có thói quen thích giữ gìn, nhìn ngắm những gì đã thành kỷ niệm. Thế nên mấy tin nhắn từ lúc cưa cẩm, đến hẹn hò, có bao giờ dám xóa. Để lên tới cả trăm nghìn tin.Tưởng là hay lắm, sau này mới biết, tự ôm chi cái tính xấu đó, giữ chi hoài những gì đã cũ, rồi tự làm mình đau. Nghĩ chừng chắc để luôn suốt đời. Ai dè có bữa, nhỏ em hư điện thoại, mượn dùng đỡ, thay sim ra, trời ơi mất hết, mất hết, chẳng còn gì nữa. Nhìn mọi thứ trống rỗng mà nước mắt rơi không cầm được. Điện thoại sau đó cũng quăng cho đứa này đứa kia xài luôn. Thế mới biết, hóa ra thứ ta vẫn cố giữ là quá khứ gắn với nó, chứ có phải là nó đâu..."

Hạ Vũ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...