Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018



Có một thời gian dài, hai chúng tôi, chẳng ai nói với ai câu nào. Không gọi điện, cũng chẳng nhắn tin. Rõ ràng là đều đang nhớ nhau nhưng cả hai vẫn cứ im lặng...

Mỗi ngày, tôi vào trang cá nhân của cô ấy không biết bao nhiêu lần, đọc tất cả những gì cô ấy viết, chỉ là lặng lẽ đọc, không like, không comment. Tôi biết, cô ấy cố tình viết để tôi đọc được nó, để tôi biết tình hình của cô ấy ra sao, vẫn ổn, mặc dù không có tôi. Nhưng tôi cũng biết, cô ấy chỉ là đang cố gắng tỏ ra như vậy thôi.

Tôi hiểu cô ấy quá rõ, cô ấy cũng hiểu tôi quá nhiều. Mà cũng chính vì quá hiểu tính cách của đối phương nên cả hai đều cùng im lặng. Nhớ nhau nhưng lại không nói với nhau. Người này chờ người kia làm lành trước. Để rồi sau đó, người này trách người kia vô tình...

Giờ mới biết, chỉ vỏn vẹn một chữ nhớ thôi, cũng có thể khó nói đến như vậy...!

#Shamin

Sưu tầm bởi #Rose

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...