Thứ Năm, 3 tháng 11, 2016

Diệp Khai


Diệp Khai, con trai của Bạch Thiên Vũ – Đường chủ Thần Đao Đường vang danh năm xưa.

Diệp Khai, đệ tử đích truyền của Võ lâm truyền kỳ Tiểu Lý Phi Đao – Lý Tầm Hoan.

Diệp Khai, chàng rể quý duy nhất của một trong tam đại thế gia trong võ lâm là Đinh gia.

Diệp Khai phong lưu anh tuấn, võ công siêu phàm, cơ trí cẩn mật.

Diệp Khai dường như có đủ tất cả những gì mà một nhân vật giang hồ hằng ao ước, có đủ tất cả những yếu tố cần thiết để trở thành một truyền kỳ võ lâm.

Nhưng dường như những điều đó vừa là động lực lại như một áp lực đè nặng lên sự trỗi dậy của Diệp Khai, cho nên với tôi Diệp Khai mãi mãi không thể trở thành một truyền kỳ được.

Cũng là một đứa trẻ mồ côi như Phó Hồng Tuyết, nhưng từ khi mới sinh ra chàng đã được tráo đổi và gửi gắm vào một gia đình tử tế để nuôi nấng, đó là cơ duyên của chàng nhưng lại khiến cho câu chuyện của chàng thiếu đi tính đột phá, và điều ấy Phó Hồng Tuyết lại có được.

Chàng được gửi gắm vào tay Lý Tầm Hoan, được truyền thụ tuyệt kỹ phi đao độc bộ võ lâm, được dạy dỗ thành một con người hiệp nghĩa, tất cả những điều đó khiến chàng trở thành một hiệp khách chân chính nhưng người ta lại chỉ có thể nhìn thấy một “truyền nhân của phi đao”, một “đệ tử của Lý Tầm Hoan” mà thôi, chàng bị cản bước để có thể trở thành Đại Nhân Vật.

Cuộc tình của chàng và Đinh Linh Lâm cứ nhẹ nhàng cùng nhau sánh bước qua những sóng gió của giang hồ, nó êm đếm đến mức ngay cả một mỹ nhân như Thượng Quan Tiểu Tiên cũng không thể lung lay, đó là một tình yêu đẹp, nhưng lại thiếu đi chút đau thương, chút tiếc nuối để có thể trở thành một Thiên Tình Sử khiên cho giang hồ bàn tán như của Lý Tầm Hoan – Long Tiêu Vân – Lâm Thi Âm ngày xưa.

Thế nên trong cuộc phiêu lưu đầu tiên của mình, chàng và Phó Hồng Tuyết như một đôi du hiệp và lãng tử, nhưng người đọc lại bị ấn tượng với bi kịch của lãng tử Phó Hồng Tuyết nhiều hơn.

Rồi trong cuộc phiêu lưu thứ hai của mình, tình yêu của chàng bị sự thử thách của Quách Định và đặc biệt là của Thượng Quan Tiểu Tiên, nhưng rốt cuộc người đọc lại thấy xót xa cho số phận của những “kẻ đến sau” nhiều hơn, cho cái chết của Quách Định hay co những giọt nước mắt của Tiểu Tiên mà thôi.

Nên cuối cùng vẫn còn một chút đáng tiếc cho Diệp Khai vì trong chính những câu chuyện về mình, người đọc lại ấn tượng về nhân vận khác nhiều hơn.
-----------------
Nguồn : https://tuynhuphong.wordpress.com/2016/01/06/diep-khai-than-long-vo-nhan/
Ảnh minh hoạ : Hình tượng Diệp Khai trong phiên bản Biên THành Lãng Tử - 1993.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...