Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

MÃ PHƯƠNG LINH – Tiếc cho một mỹ nhân

Trong thế giới của Cổ Long luôn xuất hiện những nhân vật nữ độc đáo, nếu chúng ta đã biết đến cô gái bướng bỉnh nhất – Chu Thất Thất, cô gái bi khổ nhất – Lâm Thi Âm, cô gái phóng khoáng nhất – Phong Tứ Nương, và nhất là cô gái “hot” nhất – Lâm Tiên Nhi qua một cuộc khảo sát vui vui trên một diễn đàn kiếm hiệp lúc trước (lâu quá rùi không nhớ nguồn nữa, ngàn lần xin lỗi tác giả🙂 )
Thì nếu có dịp được bầu chọn cho cô gái vô duyên và trơ trẽn nhất có lẽ không nhân vật nào qua được Mã Phương Linh cả. Tại sao lại như vậy?


Trước hết, Mã Phương Linh – Mã đại tiểu thơ chính là con gái yêu duy nhất của Tam lão bản ở Vạn Mã Đường – Mã Không Quần oai chấn ở cái trấn biên thuỳ nắng gió này, kể ra thì nàng cũng được xem là một cô gái có nhan sắc. Ở cái trấn biên thuỳ xa xôi này, nhờ oai danh của cha mình, mười mấy năm nay nàng cao ngạo đã thành tánh, thế nên với sự chanh chua khi vừa gặp Diệp Khai là người đọc đã không có cảm tình với nàng rồi.
Do đó, khi Vạn Mã Đường bắt đầu có biến cố, nàng bắt đầu cảm thấy cô đơn, một nổi cô đơn có lẽ nàng đó có từ rất lâu nhưng chưa có dịp cảm nhận nó thôi, nàng vội vã vồ vập lấy Diệp Khai như chiếc phao trong cơn bối rối để rồi khi bị Diệp Khai nói huỵnh tẹc ra cái ý định đó, người đọc còn thậm chí thấy nàng hơi bị đáng thương, rồi sau khi không dụ được Diệp Khai, nàng ta xoay qua dụ một sát thủ mới nổi là Lộ Tiểu Giai, thậm chí khi biết mục đích của Phó Hồng Tuyết đến đây là để tìm giết cha mình, nàng còn không ngại chà lưng cho Lộ Tiểu Giai giữa đường để mong y mau chóng giết Phó Hồng Tuyết dùm mình, chà, mục đích cao cả làm sao, thật là một người con hiếu thuận.
Thế nhưng ấn tượng của nàng trong lòng người đọc sau đó không còn dẹp như thế nữa, sau khi Lộ Tiểu Giai không đấu với Phó Hồng Tuyết, để có thế tiếp tục nhờ y đối phó Phó Hồng Tuyết, nàng tiếp tục đi theo Lộ Tiểu Giai (hay thực ra là nàng không còn nơi nào để đi, nàng cần 1 nơi để nương tựa?) nhưng khi đến Bạch Vân Trang, nhìn thấy tiền đồ của thiếu trang chủ Viên Thanh Phong, nàng liền dứt áo với Lộ Tiểu Giai mà chấp nhận cưới Viên Thanh Phong. Rồi ngay trong ngày đại hỉ của mình, khi thấy tân lang xấu hổ không dám xuất hiện, nhạc phụ chết dưới đao của Phó Hồng Tuyết, nàng lại một lần nữa trốn chạy với thực tại.
Lần tiếp theo nàng đã tìm được một chỗ dựa tốt hơn, nàng lại quyết định trao thân cho nhị thiếu gia nhà họ Đinh là Đinh Linh Giáp, và nàng lại hống hách đến sỉ nhục Phó Hồng Tuyết, nhưng rồi kết cục cũng đến như cũ, một đao của Phó Hồng Tuyết vẫn không gì cản nối.
Khi thấy vị “tân lang” của mình đã tàn phế, nàng không hề lo lắng cho y mà chỉ vội quay lại bảo Đinh Linh Lâm sao không báo thù cho anh trai mình, nhưng đúng như người ta nói, đối phó với 1 nữ nhân không ai thích hợp hơn là một nữ nhân khác. Chỉ có Đinh Linh Lâm là đối phó được với nàng, như năm xưa cũng chỉ có Tôn Tiểu Hồng mới đối phó được với Lâm Tiên Nhi mà thôi.
Và lần này không còn gì để bấu víu nữa, nàng quay qua quỳ lạy Phó Hồng Tuyết kêu hắn đưa nàng đi, nàng vẫn tưởng hắn thích nàng như cái đêm hắn phát bệnh giữa hoang mạc khi xưa, nhưng giờ đây cái dành cho nàng chỉ là sự khinh bạt mà thôi.
Sự bẽ bang cuối cùng nàng nhận được chỉ còn là 1 tiếng “cút” dứt khoát của Phó Hồng Tuyết mà thôi, hắn cũng tha cho con gái của kẻ thù mình hay đúng hơn là nàng không xứng để hắn bạt đao nữa.
————
P/S : Ảnh minh hoạ lấy từ phim Tân Biên Thành Lãng Tử, cơ mà Mã Phương Linh do Trương Hinh Dư đóng lại đẹp quá :-p
https://tuynhuphong.wordpress.com/2015/12/07/ma-phuong-linh-tiec-cho-mot-my-nhan/

Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2016



Mười chin năm qua hắn chưa từng nở một nụ cười. Mỗi ngày hắn luyện đao để báo thù, hắn phải luyện thành đao pháp gia truyền trong thời gian sớm nhất, hắn phải tự mình báo thù cho cha hắn, hắn không thể để kẻ thù của hắn chết vì chờ đợi qua lâu được. Hắn lao vào tập luyện, tập luyện đến mức cái giá hắn phải trả không hề nhỏ, nhưng hắn chấp nhận điều đó.
Đao pháp đã thành, hắn phải báo thù, thời cơ đã đến.
Hắn được biết người năm xưa chủ mưu ám toán cha hắn, chính là huynh đề đồng sanh đồng tử với ông – Mã Không Quần, Mã Đường Chủ của Vạn Mã Đường.
Bằng hữu, bằng hữu đôi khi còn đáng sợ hơn kẻ thù, hắn thấy cái gương của cha hắn, hắn không cần bằng hữu. Hắn thà cô độc báo thù, hắn sợ mình đi vào vết xe đổ của cha hắn ngày xưa, bị bằng hữu thân thiết bán đứng.
Người đầu tiên hắn muốn giết, dĩ nhiên là Mã Không Quần.
Hắn tìm đến Vạn Mã Đường, nhưng lão hồ ly già đó quá sảo quyệt, lão bỏ trốn.
Hắn tìm không được lão, hắn lê lết đến bất cứ đâu có tin tức của Mã Không Quần.
Hắn tìm đến Bạch Vân Trang, trong lúc hấp tấp hắn đã giết nhầm Viên Thu Vân, nhưng cũng đã tìm được 1 hung thủ, nhưng trước khi chết Liễu Đông Lai vẫn một mực khăng khăng cha hắn đáng chết.
Hắn tìm đến Hảo Hán Trang, nhưng Tiết Võ không cho hắn cơ hội báo thù, lão đã tự sát trước mặt hắn, nhưng trước khi chết, lão vẫn một mực bảo rằng cha hắn đáng chết.
Liệu hắn có sai về cha mình, hắn báo thù cho ông có đúng hay không?
Tại Tàng Kinh Vạn Quyển Trang, hắn lại bị Thiết Thủ Quân Tử – Dịch Đại Kinh lừa, may mà có Diệp Khai và A Phi giúp hắn hiểu ra sự tình, nhưng dù có chết Dịch Đại Kinh vẫn nói cha hắn đáng chết!
Khi hắn gặp Thần Đao – Quách Oai cũng thế, hắn dần nhận ra, năm xưa cha hắn bị ngươi ta ám sát không phải là không có nguyên nhân, nhưng hắn vẫn phải giết Mã Không Quần, vì lão là bằng hữu của cha hắn, là huynh đệ của cha hắn.
Nhưng đau đớn thay, người con gái hắn yêu lại là con gái của Mã Không Quần, là số phận trớ trêu hay cuộc đời hắn khốn nạn như thế?
Cuối cùng hắn cũng tìm được kẻ chủ mưu sát hại cha hắn, tìm được Mã Không Quần, hắn đã chuẩn bị bạt đao, đao của hắn một khi rời khỏi vỏ thì Mã Không Quần phải chết, khoái đao của Phó Hồng Tuyết không phải để xem chơi.
Nhưng hắn đã không còn tư cách để bạt đao nữa rồi.
Bạch Thiên Vũ không phải là cha hắn.
Hoa Bạch Phụng cũng không phải là mẹ hắn.
Mối thù này cũng không phải là của hắn.
Thuý Nùng cũng không còn ở phía sau hắn.
Mười chin năm nay hắn chịu đừng bao nhiêu đau đớn, thống khổ là vì ai? Là vì cái gì?
Giờ đây hắn còn chẳng biết hắn là ai, hắn sống vì cái gì?
Mười chin năm nay hắn sống không cần cái gì khác chỉ vì thù hận, giờ đây thù hận ấy cũng chẳng phải của hắn thì hắn còn lại gì cho quãng đời tiếp theo?
Nhưng chắc chắn hắn sẽ không gục ngã, mười chin năm qua tuy hắn chịu biết bao đau khổ nhưng không phải là vô ích với hắn.
Rất nhiều người cho rằng hắn sẽ gục ngã, nhưng hắn vẫn không gục ngã, vì đơn giản hắn là Phó Hồng Tuyết, quãng đời sau này hắn sẽ không sống vì thù hận, không sống vì Bạch Thiên Vũ nữa, hắn sẽ sống vì hắn, vì Phó Hồng Tuyết mà thôi!

https://tuynhuphong.wordpress.com/2015/12/07/pho-hong-tuyet-bi-thong-mac-danh/


“Con người vẫn vậy. Nếu như nhất định phải nhớ cái đã xa, thương cái đã qua, tiếc cái đã mất, thì trong giây phút này, khi em còn yên ấm trong lòng anh, mình nhất định phải thương nhau, yêu nhau thật nhiều. Vì biết đâu, ta của tích tắc sau, không còn là ta của bây giờ nữa.”
(“Nói yêu đi, đừng chờ đợi” - CaDe - Hạc Xanh - Hạ Anh)
#CHIÊU…

Thứ Năm, 20 tháng 10, 2016


Tôi hay nhiều người vẫn tự thắc mắc, tự than thân hay trách phận mình không may mắn trong chuyện tình yêu.
Tại sao cứ dính đến tình cảm, yêu đương là mọi chuyện lại rối như tơ vò. Cứ như thể tất cả đang chống lại mình, không một ai đồng cảm, không một ai chịu hiểu cho.
Nhưng cuối cùng, qua thời gian ấy, qua những đoạn đường trải đầy ổ gà, ổ trâu ấy thì tôi mới thấy đúng. Tất cả những khó khăn từng trải qua giúp tôitrân trọng những gì đang có ở hiện tại.
Đoạn đường khó khăn kia đã giúp tôi thêm yêu cung đường đang bằng phẳng. Những ngày chật vật với tình yêu kia đã giúp tôi thêm yêu người hiện tại.
Vì tôi biết, để có được yêu thương thì con người ta đã chẳng dễ dàng gì.
Để đạt được một thứ tình yêu mà ta đã phải đánh đổi rất nhiều, phải vượt qua cả khó khăn và mặc cảm của bản thân mình. Thì tất nhiên ta càng trân trọng nó.
Con người vốn không thích lựa chọn phải hi sinh thứ gì, để đạt được thứ gì.
Nhưng hi sinh lại là cách để giành về hạnh phúc. Một thứ hạnh phúc trọn vẹn.
_________________________________
20-10-2016.
To you, Người tình Họa Mi.
"Chúng mình về với nhau đi em. Ta hi sinh đã đủ rồi. Một thanh xuân của em, một tấm chân tình anh đeo đuổi."
From your ex-with love <3
Nguồn : https://www.facebook.com/namplusvn

Có hai loại người đáng được trân trọng nhất, một loại là người phụ nữ có thể khống chế được tâm trạng của mình, một loại là người đàn ông có thể nhẫn nại dỗ dành bạn. Nhưng trong cuộc sống thực tế, hai loại người này lại rất dễ bị phụ lòng.
[Chân tướng đàn ông - Tiết Hảo Đại]

"Ai rồi cũng phải lớn lên. Chúng ta có quyền sống trong thế giới của mình. Chúng ta có quyền ngủ vùi trong những giấc mơ của mình. Bởi đó là quyền lựa chọn của mỗi con người, không ai cấm cản cả. Nhưng rồi, bất chợt một ngày, ta nhận ra rằng không thể dựa dẫm vào một điều gì đó mãi để sống được, bởi không gì gọi là mãi mãi..."
-Gari-

"Duyên phận rất kì diệu, chỉ cần nhìn vừa ý, cảm giác đúng rồi, thì những thứ khác không quan trọng nữa."
-Vương Khải-
293798_136340676505534_985616080_n
❝Có những người, nên quên thì quên đi. Cái gọi là nhớ mãi không quên, trong mắt mình là tình yêu, trong mắt đối phương là phiền phức, trong mắt người ngoài là hèn hạ...❞
“Ai đó lựa chọn yêu bạn, đôi khi không hẳn vì thực sự yêu, mà họ cảm thấy, đoạn đường mà họ đi trong thời điểm ấy bạn là sự lựa chọn thích hợp. Thích hợp để yêu, thích hợp để cho cảm giác an toàn. Và thích hợp cho con tim và lí trí lúc đó. Nhưng nếu chỉ hợp, người ta sẽ chẳng thể nào đi cùng nhau dài hơn. Người ta cần hiểu, cần yêu, cần thương, cần nhiều lắm những điều lớn lao để giữ gìn tình yêu đó.”

Ở nước ngoài chúng nó đánh nhau thường hô theo chiêu thức: Trung Quốc thì " hàn long thập bát chưởng", " như lai thần chưởng" Nhật Bản thì " hây a " "kamejoko" Mỹ, Pháp, Anh,Nga, Đức, Châu Phi thì " ịch cha ịch cha" Riêng Việt Nam có mỗi chiêu thức " địt mẹ mày" cao hơn nữa thì "địt con mẹ mày" cao nữa là " cái địt con mẹ mày" Giọng hô phải luyến.Ngắt nhịp đúng chỗ.To nhỏ tùy ý . Hơi phải chắc: cáiiiiiiii Địtttt connnnnnn mẹ màyyyyyyyy. Đấy... Nó phải như thế

Có một số người đàn ông yêu bạn, là muốn bên bạn cả đời.
Có một số người đàn ông yêu bạn, chỉ muốn cùng bạn qua một đoạn đường.
Người muốn cả đời bên bạn sẽ không dùng quá nhiều sức lực, vì anh ấy còn phải dùng sức vào cuộc sống này.
Người muốn cùng đi 1 đoạn đường với bạn sẽ yêu bạn đến chết đi sống lại, vì anh ta chỉ cần yêu qua với bạn, ngủ qua với bạn, và vứt bỏ bạn.
Thế mới nói, đàn ông tốt chăm sóc cho cuộc sống của bạn, đàn ông tồi chăm sóc cho tình cảm của bạn. :)
-NTT-

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...