Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

Ghi chú thêm, về sợ hãi

12743920_1517139258582924_2173748781741743985_n
Đừng sợ hỗn loạn. Hỗn loạn chính là trật tự.

Đừng sợ cô đơn. Khi bạn thở, tôi thở, trái đất thở, mọi sinh vật thở. Chúng ta chia sẻ sự sống. Làm gì có ai cô đơn?

Đừng sợ nhàm chán. Càng lẩn tránh nhàm chán, nó càng phình ra. Nhàm chán và khổ đau và bế tắc cùng một giuộc: càng sợ nó, càng tích tụ nó. Hãy đi thẳng vào nhàm chán. Kiên nhẫn, tập trung, giữ tỉnh táo.

Đừng sợ bị nhìn thấy. Hãy chia sẻ vẻ đẹp, sự duyên dáng. Hãy hồn nhiên.

Đừng sợ bị đánh giá. Những kẻ nhăm nhe đánh giá không có tư cách đánh giá. Những người có tư cách, họ không đánh giá.

Đừng sợ cạn kiệt. Làm sao có thể cạn kiệt được?

Đừng sợ lặp lại. Ai cũng lặp lại. Học là để nhớ lại những gì đã biết, làm là để làm lại những gì vẫn làm. Từ rất lâu.

Đừng sợ mất. Mất thời gian, mất của cải, mất người thân, mất kiểm soát: càng sợ mất, càng mất. Như cố dùng tay vốc nước. Cách duy nhất để không mất: nhảy xuống nước, nguyên con.

Đừng sợ những kẻ tỏ ra đáng sợ. Chúng đang sợ vãi ra quần đấy, chẳng qua quần dày mà thôi.

Đừng sợ thầy cô, thầy cô gieo rắc nỗi sợ không phải là thầy cô.

Đừng sợ sự không biết. Nỗi sợ đó chỉ duy trì trạng thái vô tri. Hãy đi thẳng vào sự không biết. Kiên nhẫn, tập trung, giữ tỉnh táo.

Đừng sợ quỷ sứ. Quỷ sứ với thượng đế là một.

Đừng sợ hỏa ngục. Hỏa ngục với thiên đàng là một.

Đừng sợ ma. Ma do người tạo ra.

Đừng sợ người. Người gieo rắc nỗi sợ, nhưng chính trong nỗi sợ mới có thể chống chọi với nó. Không còn người, mới thật đáng sợ.

Đừng sợ nỗi sợ. Nó không có thực.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...