Thứ Ba, 26 tháng 1, 2016

12573820_462904257167713_8711044105274228845_n

Trừ bản thân ra, không có ai hiểu được chuyện cũ của bạn có bao nhiêu đau buồn hoặc vui vẻ, kiểu đồng cảm ấy vốn không tồn tại trong thế giới này. Vì vậy chớ nên khờ dại mà mở toang vết thương của mình than thở cho người khác nghe, trên đời có rất nhiều kẻ, tuy không phải là bác sĩ, nhưng lại hay thích xát muối dùm người khác.

Cứ từ từ chậm rãi, dần dần quen với cô đơn, chúng ta ai cũng mang tâm sự riêng, không ai an ủi được ai, cũng không ai cứu rỗi được người nào cả. Cuối cùng để trưởng thành, vẫn là phải tự thân một mình mà đi hết đoạn đường khó khăn đó

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...