Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

Boy : Lấy anh nhé
Girl : Anh có nhà ko ?
Boy : nhà thuê ...
Girl : Có xe ko ?
Boy : xe đạp ... ...
Girl : lương anh bao nhiêu ?
Boy : 15 triệu ........... 1 năm
Girl : hơ , vậy a dựa vào đâu mà bảo tôi lấy anh ?
Boy : Anh thương em mà
Girl : thương ? thương tôi bao nhiêu ? mấy lạng , mấy cân ?
Boy : anh yêu em
Girl : Yêu ? Yêu có mài ra cơm mà ăn được ko ?
Chàng trai đỏ tía tai cúi mặt bước đi ...
2 năm sau ...
Boy : lấy anh nhé
Girl : đã có nhà chưa ?
Boy : ko , có biệt thự thôi
Girl : có xe ko ?
Boy : có , 4 bánh thôi
Girl : lương bao nhiêu ?
Boy : anh ko có lương , vì a phải trả lương cho nhân viên
Girl : uhm ... em lấy anh
Cô gái đã đồng ý lấy chàng trai nhưng cô ko hề để ý rằng chàng trai ko hề nói yêu cô .....
3 năm sau ...
Boy : mình ly hôn đi
Girl : tại sao ?
Boy : Tôi yêu người khác rồi , cô ấy đẹp hơn cô nhiều
Girl : nhưng em mới là vợ anh
Boy : ko , cô chẳng qua chỉ thích tiền , thích xe , thích nhà của tôi thôi .
Girl : chẳng phải anh nói a yêu em sao ? em vẫn còn nhớ mà
Boy : Nhưng lần đó cô ko đồng ý , khi cô đồng ý thì tôi lại ko hề nói điều đó
P/s : Hãy sống đơn giản , yêu giản đơn và luôn biết quý trọng những người yêu thương mình . . . . . Tiền bạc , vật chất , địa vị xã hội cũng sẽ theo thời gian mất đi mà thôi . . . . ĐỜI LÀ VẬY . . . . Giữ chút tình nghĩa với nhau thì khó . . . . chứ muốn khốn nạn với nhau thì rất dễ
P/s: bộ sưu tập cho tình iu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...