"Đêm ấy tôi hai mươi mốt tuổi, và tự nhiên hiểu được một điều đơn giản. Khi đã ném một hòn sỏi xuống mặt hồ, dù nhỏ bé đến đâu, thì nước hồ chẳng bao giờ bằng lặng trở lại. Khi đã vô tình hay hữu ý, tạo chút xao động trong thế giới nhỏ bé này, thì cũng không thể trông mong gì mọi thứ sẽ biến mất."
Đây là thế giới ảo của mình.Một thế giới không màu sắc, nhưng cũng có đủ vị mặn ngọt của cuộc sống.Ảo không phải là thật. Nhưng thật tạo nên ảo.Mình tin rằng chỉ cần chúng ta luôn thật lòng thì tình cảm sẽ không có giới hạn. Mạng ảo, bạn ảo. Nhưng chắc chắn tôi là thật....
Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...
-
Hôm nay, năm ngoái, cửa cài Hoa đào ánh với mặt người đỏ tươi Mặt người chẳng biết đâu rồi Hoa đào còn đó vẫn cười gió đông.
-
Truyền thuyết kể rằng, Thương Ương Gia Thố đem lòng yêu một người con gái tên là Mã Cát A Mễ ( ai đã xem Mật mã Tây Tạng đều biết, đây là n...
-
Thích hoa thì tự mình mua hoa. Thích quà thì tự mình mua quà. Chúc cậu ngày nào cũng có thể nuông chiều bản thân, tự tặng bản thân thứ mìn...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét