Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015


Em à…

Anh cảm thấy mình dường như đã quá mệt mỏi với những buổi rong chơi kiếm tìm. Mệt mỏi với những mối tình nhanh đến chóng đi. Anh nghĩ tuổi của mình chẳng còn là trẻ nữa. Và thời gian dành cho những cuộc rượt đuổi không thấy đích đến là vô cùng phí hoài. Anh dường như đã đến lúc,cần một sự ổn định rồi, em à.

Đã đến lúc, anh cần một ngôi nhà bình yên để trở về, sau một ngày lăn lộn với cuộc sống mưu sinh bên ngoài kia. Một ngôi nhà bình yên, với anh, là có một người phụ nữ dịu dàng luôn đợi mình, bên một bữa cơm nóng hổi vừa mới nấu xong. Là có một mầm non mỗi ngày một lớn lên, cũng bởi bàn tay chăm sóc chu toàn của cô ấy. Một ngôi nhà vĩnh cửu và trường tồn trước nắng mưa.

Vậy em à…
Có đồng ý cùng anh dựng xây một ngôi nhà như thế không?
Anh sẽ cố gắng hết sức cùng em khiến ngôi nhà của chúng ta chẳng giây phút nào nguội lạnh.
Vậy em à…
Có đồng ý bên anh suốt con đường đời còn lại không?
Chứ anh mệt quá rồi! Chẳng chịu nổi với những đổi thay nữa đâu! : )

- Hạ Vũ -
 
 
 
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...