Thứ Ba, 3 tháng 11, 2015

"Tôi đã đi qua bao đêm chưa tròn với những chập chờn về một mối quan hệ đã hời hợt bấy lâu, cả ranh giới giữa tin yêu và hoài nghi. Nhưng trăn trở ấy đêm nay thật khác, tôi không còn bật khóc vì sự tuyệt vọng hay nỗi cô đơn, cũng không còn đắn đo giận hay không giận, tôi chọn lãng quên.
Tôi không đủ sức để trái tim chòng chành trong nước mắt bấy lâu ngập tổn thương thêm nữa, chỉ là tôi muốn bảo vệ chính mình, chỉ là tôi muốn thả trôi một bóng hình đã luôn biết cách làm tôi đau. Chỉ là vậy thôi…"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...