Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2015

Có những ngày chẳng muốn làm gì nữa

Có những ngày chẳng muốn làm gì nữa
Chỉ muốn một mình…đóng cửa, trùm chăn
Bật radio, nghe bài hát buồn buồn
Chẳng quan tâm ngoài kia mưa hay nắng.
Có những ngày thấy lòng buồn trĩu nặng
Muốn chạy trốn đời để nhắm mắt ngủ ngon
Thoải mái, vô ưu đánh một giấc no tròn
Mở mắt ra lại thấy mình còn trẻ.
Có những ngày chỉ thấy mình đơn lẻ
Muốn có ai bên…được khe khẽ xoa đầu
Nói đừng nghĩ nhiều, rồi sẽ chẳng sao đâu
Lại cười tươi tếu vài câu chuyện phiếm.
Có những ngày niềm vui không xuất hiện
Mà nỗi buồn cứ khiến mắt ta sâu
Chẳng biết đi đâu để có thể bắt đầu
Tìm bình yên trong những câu chuyện nhỏ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...