Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015

Em đã ở bên tôi lặng thinh, như những con sông mùa thu không có gió. Bằng sự thản nhiên hiếm có, em để tôi đi. Ngón tay em thôi không chạm vào tôi, tôi cũng không chờ đợi gì nữa. :)
.
Tôi và em, chẳng có lấy dù chỉ một lời hứa, nên khi gặp lại, rồi sẽ ổn thôi. Sẽ chỉ là như vậy thôi... :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...