Thứ Năm, 21 tháng 3, 2019


❝Làm gì có chuyện ai đó rời bỏ ta đi vì họ cao thượng, muốn mang cho ta một cuộc sống tốt đẹp hơn. Đó chỉ là lời biện hộ cho một tình yêu chưa chín, bởi nếu đủ yêu thì chẳng điều gì cản nổi. Và cuộc sống tốt đẹp nhất chính là được sống bên người mình yêu, trọn đời…❞
¨)
¸.•´¸.•*´¨) ¸.•*¨)
(¸.•´ (¸.•` ¤ Không lời nhạc


"Đôi khi, việc cố làm rõ tình cảm của bạn với ai đó là tình yêu hay chỉ là cơn say nắng bất chợt thực ra là không cần thiết. Bởi lẽ, đáp án bạn tìm được có là gì đi nữa thì người họ yêu cũng không phải bạn."


Có phải mùa thu giấu em lâu đến thế?
Để cuối con đường anh kịp nhận ra em
Em ào tới chợt xôn xao lá đổ
Xoá nỗi cô đơn lạnh giá bên thềm..
Rồi tình yêu lại rưng rưng bên khung cửa nhỏ
Và con đường lại xao xác gió heo may
Em hôn anh đắm say như gió
Và ngã vào anh dịu dàng như mùa thu..
68734a2596b7b7890bae4c62c538d6de.gif
"Làm người vốn dĩ không cần đến một trái tim bằng pha lê. Người ta không trả lời tin nhắn liền cảm thấy phải chăng bản thân đã làm sai, bị người đáp lại một tiếng "Ừ" liền cảm thấy đối phương chính là không quan tâm đến bạn. Trái tim pha lê ấy, vì mẫn cảm mà suy nghĩ quá nhiều, bất cứ điều gì cũng đều đem ra nghĩ theo hướng xấu, bất cứ điều gì cũng đều phản ứng quá lên. Hà cớ gì phải làm hại bản thân như thế?"
Cre: Weibo
Trans: Rainie Nguyen
#skybooks


Sài Gòn này tôi có một người dưng xa lạ.
Suốt một đời chỉ dám gọi nhau bằng một chữ Thương…
Ngày đó, là tôi có cảm tình với người ta trước. Bởi vóc dáng, bởi khuôn mặt. Bởi nụ cười, bởi giọng nói. Bởi tính tình, bởi sở thích… Hết thảy đều khiến tôi đắm say. Kể cả cái cách mà họ đau vì một người, cũng khiến tôi bao lần ước ao mình sẽ được họ đặt vào lòng như vậy. Khi ấy, chắc chắn tôi sẽ không khiến họ phải xót xa như thế đâu, mà sẽ làm họ thật hạnh phúc, thật hạnh phúc. Tôi nghĩ thế.
Nhưng dường như điều đó sẽ mãi không bao giờ xảy ra. Ngay từ lần đầu tiên đặt chân vào thế giới của họ, tôi đã biết chính mình sẽ là nhiều phen điêu đứng, vất vả trước. Xung quanh họ là tầng tầng lớp lớp những hàng rào ngăn cách. Trên một lớp lại giăng thêm một mớ sợi kẽm gai. Tôi cứ đi, cứ đi, mặc cho tay chân mình dần trầy xước những lằn ngang dọc. Cho đến khi bước được đến lớp cuối cùng, thật gần, thật sát bên họ rồi, tôi mới lần nữa khẳng định: Nơi họ tồn tại là nơi tôi chẳng thể nào thuộc về. Tim họ rõ ràng tôi nhìn thấy đấy, nhưng càng cố chạm vào, sẽ càng rỉ máu tim mình.
Đó là khi mà người bảo, chỉ riêng tôi là người thấu hiểu người. Có những điều, có những chuyện, người chỉ tâm sự với mình tôi thôi. Điều mong muốn duy nhất của người là có thể hoài hoài cùng tôi vui đùa, tán gẫn. Cùng lê la khắp các hàng quán ăn vặt, các ngõ ngách, đường khuya của Sài Gòn.
Và đó là khi mà người nói, người thương tôi lắm, hỏi tôi có thương người không, kèm theo cái nắm tay siết nhẹ, và cái ôm ấm nồng, nhưng hai ba hôm sau vẫn có thể đường hoàng mà nắm tay, mà ấp ôm một kẻ khác, tôi tận mắt nhìn, nhưng chẳng thể nào mở miệng trách than.
Giữa Sài Gòn này, tôi có một người dưng xa lạ như thế.
Suốt một đời, tôi thương họ nhiều hơn một chữ Thương.
Suốt một đời, chỉ dám mong họ mãi thương tôi đủ bằng một chữ Thương.

Hạ Vũ

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2019



“Trong một đoạn tình cảm, sợ nhất chính là một người bề bộn công việc, một người thì vô cùng rãnh rỗi; một người giao thiệp rất rộng, một người thì chỉ có mình đối phương; một người thì rất nhạy cảm, mà một người thì không thích giải thích. Quan hệ dần dần trở nên xa lạ. 
Không phải không yêu nữa, mà là sự khác biệt giữa đôi bên quá lớn, tạo thành mâu thuẫn cùng hiểu lầm khiến cho cả hai đều cảm thấy vô cùng mệt mỏi.” 

Trò chơi tình ái

53513163_2452950531382243_8549222751620038656_o.png
Giống một bộ phim tôi từng xem trên HBO, tên là “Lời đề nghị khiếm nhã”, câu chuyện về một cặp vợ chồng trắng tay ở sòng bạc và bỗng dưng, một tỷ phú đưa ra lời đề nghị đổi một đêm của người vợ này lấy một triệu đô.
Và sự lựa chọn giờ đây là người chồng, một triệu đô thật nhiều, có thể giải quyết mọi khó khăn ngay trước mắt đôi vợ chồng trẻ đang kẹt tiền. Người vợ nghĩ, đổi tiền lấy tình là mình hy sinh cho tình yêu. Còn người chồng sẽ nghĩ, đây không phải là vấn đề tiền bạc, đây là thể diện của đàn ông.
Đổi thể diện lấy tiền, bao nhiêu là xứng đáng?
Nếu người yêu bạn một ngày nhận được một lời đề nghị như thế, một đêm và một tỷ đồng, bạn sẽ phản ứng ra sao?
Người đàn ông đầu tiên nói, nếu một tỷ một đêm, nếu cô ấy đồng ý, tôi sẽ nhắm mắt lại, để cho cô ấy có một tỷ đó. Bởi nếu cô ấy đã ngầm chấp thuận, thì dù tôi có phản đối, biết đâu cô ấy vẫn lén lút theo người đàn ông kia. Vậy thế thì hãy để cô ấy tự quyết định. Tôi không tham gia vào thương vụ “tình một đêm” kia. Và tôi cũng không cầm một đồng nào từ trong tỷ đồng ấy. Tất cả là việc riêng của cô ấy.
Nói thế, nhưng nếu sau khi từ “một đêm một tỷ” quay về, hai người này sẽ nhìn mặt nhau thế nào, tôi không biết chắc.
Người đàn ông thứ hai nói, nếu có ai đó chịu bỏ một tỷ ra chỉ để được một lần cùng người phụ nữ, vậy chắc chắn đó là người rất giàu, và rất yêu cô ấy. Nên tôi sẽ khác, tôi không chỉ đồng ý cho người yêu đi ngủ cùng người đàn ông kia, tôi còn chia tay để cô ấy có thể cả đời đi theo anh ta. Có lẽ, anh ta sẽ là người có điều kiện giúp cô ấy hạnh phúc, đầy đủ, mãn nguyện hơn tôi. Còn tôi, sẽ dùng một tỷ để gây dựng một sự nghiệp riêng mình.
Người đàn ông thứ ba lắc đầu, không chấp nhận bất cứ cái giá nào. Anh nói, nếu lời đề nghị là một trăm nghìn đồng đổi lấy một đêm, tức là xỉ nhục bạn, còn lời đề nghị một tỷ một đêm thì lại được chấp thuận. Vậy phải chăng cứ nhân tiền lên gấp nghìn lần thì một sự xỉ nhục sẽ trở thành một sự ngọt ngào được chấp thuận? Tôi không cần một tỷ đồng ấy! Tôi cần tình yêu, tôi cần người tôi yêu, không giá nào đổi được!
Tôi tưởng cô bạn gái của người đàn ông thứ ba sẽ cảm động, rưng rưng. Nhưng không, cô đứng lên cười khẩy:
- Tôi sẽ tự đi theo người đàn ông một tỷ một đêm. Tôi chắc chắn sẽ yêu người đàn ông vì tôi mà bỏ ra một tỷ của chính mình, chứ tôi không thể tiếp tục yêu người đàn ông sẵn sàng hy sinh một tỷ của… người khác vì tôi!
Có lẽ, cả ba người đàn ông đều sững sờ.
Hóa ra, vì thế đàn ông cần phải có tiền. Không phải là tiền để bản thân mình sung sướng, người yêu mình sung sướng. Mà tiền là để người yêu mình đừng bị cám dỗ bởi tiền của những thằng đàn ông khác!
- Đàn ông cần phải có tiền? | Trang Hạ

Thứ Sáu, 8 tháng 3, 2019



- 8.3 sinh ra để làm gì hả em?
- Để cho kẻ vô tâm như anh giật mình nhìn lại em, để cho người thương nhau có cớ thể hiện.
Cô lặng lẽ đợi anh đi làm về cùng ăn cơm
- anh về, vội vàng tắm rửa lên giường nằm ôm đt, cô lặng lẽ ăn phần mình. 
- hôm nay anh về sớm, cô rủ anh ăn trước cùng mình, anh đang dỡ ván game, cô đi ngủ trước.
Cô tắm xong nhẹ nhàng bật lại công tắc nước nóng, treo thêm cái khăn, soạn bộ đồ ngủ cho anh.
- anh đi về nói sao cô không tắt máy nước nóng, em thật phí phạm.
- lần khác anh tắm trước, khi cô bước vào phòng tắm, anh nhắn nhủ, nước lạnh lắm đó, hôm sau cô cảm.
Cô mua quà cho, nói với con ba tặng, đợi ba về khui quà.
- anh về bận ôm đt
- hôm nay anh về trễ bận trận đá banh
- hôm nay anh có trận pes
- nay anh đi ăn với khách hàng
- ơ hôm nay anh lại đi đá pes rồi
Cô và con không còn cần anh nữa, nhưng miệng cô luôn nói “hôm nay ba nhiều việc”, đứa nhỏ cứ thế ngóng trông ba.
Cô giờ đã quen với việc anh không quan tâm cô, không quan tâm con và cũng không coi họ là gia đình. Cô sống như một cái bóng. Nếu ai đó hỏi cô còn yêu anh không? Còn, yêu rất nhiều, anh là tình yêu một đời của cô, nhưng cảm xúc trong cô ngày từng ngày đã bị chính anh chôn sâu dưới vực thẳm.
Mãi đến sau này cô mới hiểu, không có người đàn ông nào vô tâm, chỉ là họ không yêu cô...

"Đối với người cũ, thái độ tốt nhất chính là: Không liên lạc, không chửi mắng, không chúc phúc."
Không nên liên lạc, và cũng đừng cố gắng kéo dài hi vọng mỏng manh ấy bằng tình bạn. Người ta chia tay rồi mà vẫn có thể làm bạn thì chắc chắc họ vẫn còn tình cảm hoặc có những vấn đề khúc mắc chưa giải quyết. Còn liên lạc là còn luyến tiếc, còn chưa chịu chấp nhận kết cục. Chính điều đó làm mờ mắt ta, làm ta không đủ can đảm để đón nhận những tình cảm khác.
Không chửi mắng người cũ. Vì sao? Vì ta từng yêu cô ấy, từng coi cô ấy là người phụ nữ của đời mình. Ta từng dùng những lời hay tiếng đẹp, dùng thái độ ân cần để đối xử mới có được nàng. Chửi mắng hay lăng mạ chỉ làm tâm trạng chúng ta xấu hơn. Hạ thấp người mình từng yêu cũng là tự hạ thấp chính con người mình. Bản chất người đàn ông tốt hay xấu được thể hiện bằng thái độ của anh ta sau khi chia tay.
Không chúc phúc cho người yêu cũ? Quả thật tôi cũng mong em hạnh phúc, nhưng hạnh phúc nhất đó là ta ở bên nhau. Bây giờ, chúng ta đường ai nấy đi. Vẫn mong cho nhau hạnh phúc, nhưng chỉ mong đừng để nhau chứng kiến hạnh phúc riêng.
Đàn ông, cứ tưởng mình lạnh lùng và vô tình lắm. Nhưng rồi vô tình gặp một người, dốc lòng để yêu, hết mình cố gắng...và cuối cùng phải đi đến ngõ cụt. Lúc ấy chợt thấy, đàn ông cũng chỉ giỏi tỏ ra lạnh lùng và vô tình hơn phụ nữ thôi.
Ai có thì phải tự giữ, mất rồi chẳng đoái hoài được đâu 
#Gai


"Có những người cả đời chỉ làm 2 việc: xem người khác sống và sống cho người khác xem."

 "Miệng là của người khác, cuộc đời của chính mình, đừng chỉ vì một câu nói mà… tự phiền lòng"


Mọi mối quan hệ trở nên nhạt nhẽo là vì một người không nói, người kia không hỏi. Hoặc là một người hỏi qua loa, người kia trả lời cho có.

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2019

THỨ KHÔNG MUA ĐƯỢC BẰNG TIỀN


Có một người rất keo kiệt, lúc nào cũng chắt bóp chẳng dám ăn tiêu gì. Tích cóp cả đời, anh ta để dành được cả một gia tài lớn.
Không ngờ một ngày, Thần Chết đột nhiên xuất hiện đòi đưa anh ta đi. Lúc này anh ta mới nhận ra mình chưa kịp hưởng thụ chút gì từ số tiền kia. Anh ta bèn nài nỉ:
- Tôi chia một phần ba tài sản của tôi cho Ngài, chỉ cần cho tôi sống thêm một năm thôi.
- Không được. – Thần Chết lắc đầu.
- Vậy tôi đưa Ngài một nửa. Ngài cho tôi nửa năm nữa, được không? – Anh ta tiếp tục van xin.
- Không được. – Thần Chết vẫn không đồng ý.

Anh ta vội nói:
- Vậy… tôi xin giao hết của cải cho Ngài. Ngài cho tôi một ngày thôi, được không?
- Không được. – Thần Chết vừa nói, vừa giơ cao chiếc lưỡi hái trên tay.

Người đàn ông tuyệt vọng cầu xin Thần Chết lần cuối cùng:
- Thế thì Ngài cho tôi một phút để viết chúc thư vậy.
Lần này, Thần Chết gật đầu. Anh run rẩy viết một dòng:
- Xin hãy ghi nhớ: “Bao nhiều tiền bạc cũng không mua nổi một ngày”.
----------------

Bạn thấy đấy, giá trị của thời gian không nằm ở đồng tiền, giá trị của thời gian nằm ở những năm tháng chúng ta đang sống hoài hoang phí.

Bạn có biết, tuổi thọ trung bình của người Việt là 70 năm. Nhưng trong 70 năm ấy, có người sống trọn nhưng không để lại thứ gì cho đời. Có người sống 30 năm nhưng lại để lại tất thảy những điều tốt đẹp.

Mục đích của câu chuyện này là nhấn mạnh cách sử dụng cuộc sống. Dù cả đời bạn làm việc cật lực để kiếm tiền, nhưng bạn không biết cách sử dụng chúng cho những điều tốt đẹp, thời gian cũng là vô ích.

Bạn sẽ không để lại điều gì đẹp đẽ cho đời. Khối tài sản hiện có cũng vô giá trị về mặt tinh thần, bạn ra đi mà không có kỉ niệm vui, không có những năm tháng hạnh phúc bên người thân, bạn bè, không có những ngày “lăn lộn” cùng chiến hữu…

Đó mới chính là giá trị thực mà không thứ gì mua được.
Thứ giá trị nhất mà cuộc sống cho ta là thời gian. Khi còn chưa làm được gì có ích cho đời, thì cũng đừng làm những điều vô vị.

Bởi đồng tiền không mua được thời gian, nên phải sử dụng chúng một cách hợp lý. Đừng vì một người, một vài lời nói, mà làm những điều vô tri, đánh mất thứ quý giá của bản thân.

_ST_

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...