Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015


"Mỗi người đều có một thời thanh xuân, đều có một cuộc tình đẹp như pháo hoa trên trời, tuy rằng ngắn ngủi, nhưng suốt đời không quên được. Thế gian này, những việc có thể quay trở lại có rất nhiều, nhưng khi thời gian trôi đi và một cuộc tình bị bỏ lỡ thì cũng là một đi không trở lại. Dù cho như vậy, chúng ta cũng không thể xóa đi những thứ mà chúng ta đã từng có được,những điều vụn vặt ngày trước được niêm phong trong trí nhớ của chúng ta, bền lâu mà không bị phai màu. Cho nên, chúng ta sẽ luôn vì một bức ảnh đã bị ố vàng mà suy nghĩ rất lâu, sẽ vì tình cờ nghe được một bài hát mà rơi lệ, sẽ vì một cảnh ly biệt gặp lại mà cảm động không dứt.

Khi tôi biết rằng có rất nhiều người bởi vì đọc thơ tình của Thương Ương Gia Thố, mà quyết định thu thập hành lý đi lên Tây Tạng, trong lòng nảy sinh hàng ngàn cảm xúc khác nhau. Tôi luôn tin tưởng, những người này đi Tây Tạng, không đơn giản là vì tìm hiểu Thương Ương Gia Thố của kiếp trước hay kiếp này mà bọn họ muốn biết, ở nơi phong cảnh lãng mạn đó, rốt cuộc là có một cuộc tình không giống người bình thường ra sao. Kết quả là làm thế nào mà một vị Đại Lai Lạt Ma có thể viết được ra hai câu thơ nổi tiếng như thế:

“Thế gian an đắc song toàn pháp
Bất phụ Như Lai, bất phụ khanh”.


Mà những người khách qua đường vội vàng đó, đều là những người phóng khoáng, sở dĩ bọn họ vượt ngàn dặm xa xôi để đi tìm hiểu về câu chuyện xưa kỳ lạ của người khác, có lẽ là vì đáy lòng bọn họ cũng cất giấu một câu chuyện mà không muốn người khác biết.
Chỉ có những người có tình, mới có thể dễ cảm động với tình yêu của những người khác. Phong cảnh trên thế gian này vốn không có tình cảm, từng ngọn cây,từng cọng cỏ, từng hạt cát đều là do những câu chuyện xưa và truyền thuyết kể ra nên mới có máu thịt. Nếu năm đó, không có công chúa Văn Thành xuất giá, không có thơ tình của Thương Ương Gia Thố, thì mảnh đất Tây Tạng bát ngát mà hoang vu kia, có lẽ sẽ không có nhiều sắc thái lãng mạn.Cung Potala tráng lệ, cũng chỉ là một ảo ảnh thời gian, vì không có những chuyện xưa mà trở nên cằn cỗi. Hiện tại, bởi vì có sự tồn tại của họ nên không bị bào mòn dù cho trải qua bao nhiêu năm tháng.

Ba trăm năm, thời gian dài đằng đẵng biết bao, triều đại chuyển dời, con người đổi thay, chỉ có những cây cỏ này vẫn tươi tốt như trước, đá núi vẫn như xưa. Nhân gian là một màn kịch, bao nhiêu máu và nước mắt chảy thành sông, tràn ra mà không ai thu dọn được. Mà chúng ta của hiện tại, vì sao vẫn còn làm thương tổn nhau, vì sao không thể giống như trăng và gió, chứa đựng lẫn nhau, chung sống yên bình? Tôi tin rằng, những người đã đến Tây Tạng, đã nhìn thấy núi tuyết, thảo nguyên, đã từng uống nước ở Thánh hồ, tâm của họ từ đây sẽ trở nên trong sáng. Sẽ hiểu được người còn sống là một chuyện không dễ dàng gì, đều biết thật sự quý trọng tất cả duyên phận, tất cả mọi người nên chúc phúc cho nhau"
"Đó là một buổi tối mùa thu se lạnh, một đôi trai gái ngồi ở góc phố cổ bên ly cafe. Tôi thấy họ cười nói nhẹ nhàng rất vui, thỉnh thoảng chàng trai vuốt tóc cô gái dịu dàng. Trời về khuya, họ đứng dậy tính tiền và ra về. Chàng trai lấy chiếc mũ bảo hiểm đội cho cô gái rồi cài dây cẩn thận. Họ không nói gì, chỉ cười rất tươi dưới ánh đèn vàng nhạt.
Cô gái lên xe tạm biệt rồi chạy từ từ hòa mình giữa dòng người trên phố. Chàng trai đứng lặng yên nhìn theo cho đến khi không còn bóng cô gái nữa mới lững thững dạo bộ trên con phố trở về. Có lẽ chàng trai từ nơi nào xa xôi đến thăm cô gái. Khoảnh khắc ấy, tôi chợt nghĩ mọi thứ phù du trên đời đều chẳng còn đáng giá nữa"
Winston Churchill
Tôi đã phát hiện ra bí mật rằng sau khi leo lên đỉnh ngọn đồi, người ta sẽ thấy những ngọn đồi khác. Tôi nghỉ ngơi ở đó một lát, quan sát khung cảnh huy hoàng quanh tôi, nhìn lại quãng đường tôi đã vượt qua. Nhưng tôi chỉ nghỉ một lát thôi, sự tự do trở thành trách nhiệm, tôi không nán lại, vì đoạn đường vẫn chưa kết thúc.
Nelson Mandela, cựu tổng thống Nam Phi,
Hình ảnh mà bạn hình dung về tương lai, trong mọi hoàn cảnh, đều có giá trị lớn hơn nhiều so với sự hồi tưởng của bạn về quá khứ.
Michael Korda
Có một số bằng chứng cho thấy người nào ít gặp may mắn lúc đầu đời sẽ có cơ hội thành công hơn những người ngay từ đầu đã có được mọi thứ. Sở dĩ như vậy là vì người ít may mắn phải cố gắng nhiều hơn và nỗ lực nhiều hơn để bảo đảm thành công.
Krisana Kritmanorote
Cuộc sống của chúng ta là một hành trình bất tận
Chúng ta phải học hỏi và phát triển
khi qua mỗi khúc quanh của cuộc đời.
Trên con đường đó, đôi khi chúng ta vấp ngã,
Nhưng luôn hướng đến điều tốt đẹp nhất trong chúng ta.
Gerald L.Coffee
Chúng ta cứ làm như thể những tiện nghi xa hoa là một đòi hỏi tất yếu và sẽ mang lại ý nghĩa trong cuộc sống chúng ta! Trong khi đó, tất cả những gì ta cần để cho cuộc sống thật sự hạnh phúc và ý nghĩa, chính là có một điều gì đó để mà thực sự say mê, thực sự tâm huyết.
Charles Kingsley
Nếu trong bạn trước giờ vẫn chưa có được ngọn lửa đam mê thắp sáng, thì bạn phải thổi bùng nó lên.

Vince Lombardi
Thế giới thuộc về những ai sống có nhiệt huyết, say mê và có khát vọng cháy bỏng.
Ralph Waldo Emerson
 
“Hãy mạo hiểm những gì đã được tính toán kỹ. Điều này khác xa so với sự liều lĩnh.”
Tướng George S. Patton, Jr.
“Sống với mạo hiểm có nghĩa là vượt ra khỏi lối mòn, nhảy xuống khỏi vách núi và tạo cho mình đôi cánh để có thể bay lên cao hơn.”
Ray Bradbury
“Vấn đề tinh tế khó nhận ra nhất là ở chỗ, nếu bạn không dám mạo hiểm gì cả, thì cuộc sống của bạn đang ở mức mạo hiểm cao nhất đấy.”
-EricaJong
 
“Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, bạn hãy luôn là chính mình.” – Buckaroo Bonzai
“Một người có thể thành công ở hầu hết mọi lĩnh vực mà anh ta thể hiện lòng nhiệt tình vô hạn.” - Saclơ Suýt
“Cần nhớ là chúng ta tồn tại để làm gì và chúng ta đang cố đạt tới cái gì” - Gie-xin-ski
“Khi đặt một mục tiêu, đừng đặt thấp hơn khả năng của bạn. Ít người đạt được mục tiêu cao hơn mục tiêu họ đặt ra.” - Patricia Harris
“Đừng thương tiếc hôm qua, đừng đợi ngày mai, đừng lảng tránh hôm nay.” - Ngụ ngôn Pháp
“Gieo hành vi bạn sẽ gặt thói quen, gieo thói quen bạn sẽ gặt tính cách, gieo tính cách bạn sẽ gặt số phận.”– Khuyết danh
“ Đường tuy gần không đi không bao giờ đến, việc tuy nhỏ không làm chẳng bao giờ nên.” - Tuân Tử
“Thất bại không phải là vấp ngã mà là cứ nằm lì sau khi ngã.” - M.A.Carrera
“Sự thành công cho ta thấy một mặt của cuộc đời. Thất bại cho ta thấy nốt mặt kia của nó.” - T.Catôn
“ Cần phải lựa chọn một cách nghiêm ngặt xem nên học gì và không nên học gì.” - Tônxtôi
“Ngày nào mà bạn không bổ sung cho vốn hiểu biết của bạn dù chỉ một mẩu kiến thức nhỏ nhưng mới mẻ với bạn thì bạn hãy coi đó là một ngày mất đi vô ích, không thể lấy lại được.” - Xta-ni-lap-xki
“Loài người thích chinh phục những ngọn núi hùng vĩ, những dòng sông bất tận, và cả vũ trụ bao la. Thế nhưng, có mấy ai khám phá được hết bí ẩn trong chính con người mình.” - St. Augustine
http://khatvongtuoitre.com/index.php?option=com_content&task=view&id=57&Itemid=10

HIỂU ĐỜI - CHU DUNG CƠ

HIỂU ĐỜI - CHU DUNG CƠ

(Khát vọng tuổi trẻ)-Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.
Qua một ngày mất một ngày.
Qua một ngày vui một ngày.
Vui một ngày lãi một ngày.
Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.
Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu có người cần giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ! Người khôn biết kiếm tiền biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó.
“Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quảcông nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.
Tiền bạc là của con, địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình.
Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.
Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một chút hỏi vài câu là thấy đủ rồi.
Con tiêu tiền cha mẹ thoải mái; cha mẹ tiêu tiền con chẳng dễ.
Nhà cha mẹ là nhà con; nhà con không phải là nhà cha mẹ.
Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp.
Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.
Ốm đau trông cậy ai? Trông cậy con ư? Nếu ốm dai dẳng chẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu (cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử). Trông vào bạn đời ư? Người ta lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi.
Trông cậy vào đồng tiền ư? Chỉ còn cách ấy.
Cái được, người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm. Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.
Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình (tỷ thượng bất túc tỷ hạhữu dư), biết đủ thì lúc nào cũng vui (tri túc thường lạc).
Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt, tự tìm niềm vui.
Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được. Huống hồ nghĩ ra, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.
Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình.
Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổsở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.
Tuổi già tâm không già, thế là già mà không già; Tuổi không già tâm già, thếlà không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe già.
Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ; quá ồn áo thì khó chịu…. Mọi thứ đều nên “vừa phải”.
Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống…).
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh).
Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống.
Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy, tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin, cuộc sống có hương vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.
Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh … Tất cả đều là muộn.
Chơi là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích nhất, trong khi chơi hãy thểnghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh.
“Hoàn toàn khỏe mạnh”, đó là nói thân thể khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh và đạo đức khỏe mạnh. Tâm lý khỏe mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp; đạo đức khỏe mạnh là có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu.
Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội, thể hiện giá trị của mình, đó là cuộc sống lành mạnh.
Cuộc sống tuổi già nên đa tầng đa nguyên, nhiều màu sắc, có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.
Con người ta chịu đựng, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào.
Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ chuyện xa xưa)? Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tim lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại nhữngước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có nhưvậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già.
Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quảngắt vội không bao giờ ngọt. Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu chấm hết thật tròn.
Thử thách của thành công không phải là ở chỗ ta làm gì khi ở đỉnh cao
Mà là khả năng vươn lên mức nào sau khi đã rơi tận đáy.
George S.Patton
Một trong những điều tuyệt vời nhất của cuộc sống là thời khắc hiện tại, không phải là thời khắc cam go và nghiệt ngã. Hãy ghi khắc điều này trong tim để từng ngày qua đi sẽ là ngày tốt đẹp nhất trong năm
Ralph Waldo Emerson
…Từ bầu trời, mặt đất, một hình dáng vụt qua cho đến mảnh báo cũ hay tơ nhện, chúng ta phải chọn ra cái tốt nhất cho mình ở nơi ta có hể tìm thấy nó.
Pablo Picasso
Chúng ta tạo nên cuộc sống từ những điều nhận được, nhưng chúng ta thực sự làm nên cuộc đời chính từ những điều mà chúng ta cho đi
Winston Churchill
Tôi đã phát hiện ra bí mật rằng sau khi leo lên đỉnh ngọn đồi, người ta sẽ thấy những ngọn đồi khác. Tôi nghỉ ngơi ở đó một lát, quan sát khung cảnh huy hoàng quanh tôi, nhìn lại quãng đường tôi đã vượt qua. Nhưng tôi chỉ nghỉ một lát thôi, sự tự do trở thành trách nhiệm, tôi không nán lại, vì đoạn đường vẫn chưa kết thúc.
Nelson Mandela, cựu tổng thống Nam Phi,
Hình ảnh mà bạn hình dung về tương lai, trong mọi hoàn cảnh, đều có giá trị lớn hơn nhiều so với sự hồi tưởng của bạn về quá khứ.
Michael Korda
Có một số bằng chứng cho thấy người nào ít gặp may mắn lúc đầu đời sẽ có cơ hội thành công hơn những người ngay từ đầu đã có được mọi thứ. Sở dĩ như vậy là vì người ít may mắn phải cố gắng nhiều hơn và nỗ lực nhiều hơn để bảo đảm thành công.
Krisana Kritmanorote
Cuộc sống của chúng ta là một hành trình bất tận
Chúng ta phải học hỏi và phát triển
khi qua mỗi khúc quanh của cuộc đời.
Trên con đường đó, đôi khi chúng ta vấp ngã,
Nhưng luôn hướng đến điều tốt đẹp nhất trong chúng ta.
Gerald L.Coffee
Chúng ta cứ làm như thể những tiện nghi xa hoa là một đòi hỏi tất yếu và sẽ mang lại ý nghĩa trong cuộc sống chúng ta! Trong khi đó, tất cả những gì ta cần để cho cuộc sống thật sự hạnh phúc và ý nghĩa, chính là có một điều gì đó để mà thực sự say mê, thực sự tâm huyết.
Charles Kingsley
Nếu trong bạn trước giờ vẫn chưa có được ngọn lửa đam mê thắp sáng, thì bạn phải thổi bùng nó lên.

Vince Lombardi
Thế giới thuộc về những ai sống có nhiệt huyết, say mê và có khát vọng cháy bỏng.
Ralph Waldo Emerson
 
“Hãy mạo hiểm những gì đã được tính toán kỹ. Điều này khác xa so với sự liều lĩnh.”
Tướng George S. Patton, Jr.
“Sống với mạo hiểm có nghĩa là vượt ra khỏi lối mòn, nhảy xuống khỏi vách núi và tạo cho mình đôi cánh để có thể bay lên cao hơn.”
Ray Bradbury
“Vấn đề tinh tế khó nhận ra nhất là ở chỗ, nếu bạn không dám mạo hiểm gì cả, thì cuộc sống của bạn đang ở mức mạo hiểm cao nhất đấy.”

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

Chẳng ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông.

Hôm trước trong buổi cafe, mình và bạn bè chơi trò Kingcong, người bị phạt sẽ phải nói thật khi bị hỏi, bất kể câu gì.
Câu hỏi của mình là: Thời điểm nào trong đời bạn cảm thấy đau khổ nhất?
Ngẫm lại từ nhỏ đến giờ, cuộc sống, học hành sự nghiệp của mình khá xuôi chèo mát mái, mỗi tình duyên lận đận nhiều thị phi.
Đau khổ là cảm nhận từ tâm hồn, sao mà mang ra cân đo đong đếm. Nhớ lại rồi liệu có chính xác lần nào nhiều hơn không?.Vả lại, thời điểm đau khổ nhất, cũng chẳng phải việc gì hay khiến người ta dốc lòng dốc tâm mà nhớ lại.
Cuối cùng mình cũng lựa 1 câu chuyện để kể lại, với kiểu bông đùa nhất có thể. Cả bọn ố á nghe và luôn miệng bảo: Trời, chuyện của bây nghe như phim Hàn Quốc.
….
Vậy đấy
Những đau khổ tưởng sẽ khiến người ta không thể trụ vững, tưởng khiến người ta thà chết đi còn hơn sống mà gặm nhấm, có một ngày sẽ qua như cơn gió, trở thành câu chuyện làm quà giữa cuộc vui. 
Có một ngày chính bản thân người kể cũng mơ hồ, bản thân mình có phải là nhân vật chính của chuyện ấy không, hay chỉ là đang kể câu chuyện cuộc đời người khác?.
Chẳng ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông.
Thời khắc em dành tình yêu của mình cho anh,đó không phải là do anh có nhà hay có xe.
Mà là vào một hôm nắng rất đẹp,anh mặc chiếc sơmi màu em thích :)


Nếu anh yêu một cô gái từng bị tổn thương, làm ơn hãy kiên nhẫn...

Vì cô ấy đã mất đi một nửa trái tim mình, ...từng đón bình minh bằng đôi mắt sưng húp, ...từng làm việc quên ngày quên tháng để quên đi một vết thương lòng.
Vì cô ấy từng cho đi rất nhiều để rồi nhận lại một vết thương mà có lẽ suốt đời không lành lại được.
Vì cô ấy là một cô gái rất yếu mềm...
Cô ấy đã đến bên anh, rung động bởi những quan tâm, yêu thương thật lòng của anh. Cô ấy đã dũng cảm cho và nhận yêu thương thêm một lần nữa. ...Thì anh, người cô ấy đang gắn bó, đừng ép tình cảm của cô ấy phải tiến triển quá nhanh. Bởi cô ấy sợ...
Điều đầu tiên cô ấy sợ là làm anh tổn thương. Thật là như vậy đấy.
...Cô ấy băn khoăn mình đến với anh vì điều gì, tại sao anh và cô lại yêu nhau? Vì anh quá tốt hay anh đẹp trai và giàu có? Vì anh là người đã ở bên lắng nghe và lau nước mắt cho cô?
... Chỉ khi nào cô ấy không tìm ra lý do "vì sao mình yêu anh", cô ấy sẽ đến và ở lại bên anh vô điều kiện. Đó là lúc cô ấy yêu chính bản thân anh.
Nếu anh chưa từng yêu, chắc anh không thể hiểu cảm giác này. ...Hơn ai hết, cô ấy biết tình yêu mong manh đến thế nào, thoắt đến, thoắt đi như một cơn gió.
...Hơn ai hết, cô ấy hiểu nỗi đau do tình yêu gây ra sâu sắc đến bao nhiêu.
Và vì yêu anh nên cô ấy không thể để anh phải chịu nỗi đau giống như cô ấy đang mang trong lòng.
Không phải là mối tình đầu của một cô gái, chắc chắn anh sẽ có nhiều thiệt thòi. Trước hết, đó là cảm xúc không còn vẹn nguyên.
...Cô ấy đã qua cái thời đòi anh phải chiều chuộng, qua những lúc giận hờn vì những chuyện cỏn con và trẻ con. Nhưng anh đừng vì thế mà nói năng thiếu thận trọng làm cô ấy tổn thương bởi giờ đây, tâm hồn cô ấy thật mong manh và nhạy cảm. Bất cứ điều gì anh chưa "uốn lưỡi" trước khi nói cũng làm cô ấy liên tưởng đến quá khứ và ảnh hưởng không tốt đến tình cảm hiện tại cũng như mối quan hệ của hai người.
Không phải là mối tình đầu của cô ấy, anh sẽ phải tốn nhiều công sức hơn để dành được trọn vẹn tình cảm yêu thương. Nhưng anh yên tâm, khi đã dành được thì điều đó hoàn toàn xứng đáng bởi khi cô ấy đã cam tâm tình nguyện thì đó là một sự thiết tha khó có thể đổi dời.
Tuy nhiên, hãy cố gắng hiểu và thông cảm cho những rung động nhỏ trong lòng cô ấy, trong trường hợp nó không dành cho anh, không phải vì anh. ...Nếu cô ấy rũ bỏ tất cả những gì thuộc về quá khứ không một chút cảm xúc thì có thể anh sẽ là nạn nhân tiếp theo. Nhưng nếu cô ấy luôn trân trọng và gìn giữ thì anh cũng sẽ được nâng niu trong một nửa còn lại của trái tim cô ấy.
Mối tình đầu đã lấy đi của cô ấy nhiều điều nhưng tất cả những gì còn lại, kể cả cuộc đời, sự tự do, mơ ước của cô ấy... là dành cho anh. Vậy nên, làm ơn hãy kiên nhẫn.

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

Yêu một người đã từng tổn thương, thiệt thòi trăm bề, khó khăn trăm ngả, Bởi chỉ một khoảnh khắc vô tình lạc nhịp, anh sẽ lại đau nỗi đau người cũ.
Chỉ một giây phút buông lơi cảm xúc, anh sẽ lại nhớ nỗi nhớ người cũ, Chỉ một rung động nhất thời, anh sẽ lại nghĩ về một tình yêu đã cũ.

Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

Tôi đứng trên con phố này nhìn người đến người đi, mỗi phút trôi qua đều có rất nhiều người vội vã lướt qua trước mắt. Tôi gặp vô số người xa lạ. Chỉ duy nhất không có anh.
- Nắng gắt | Cố Mạn
“Những người cô độc và tổn thương lâu ngày, đến khi được hạnh phúc họ cũng vẫn cảm thấy bất an. Vì hơn ai hết, họ là những người thực sự hiểu câu nói : không có gì là mãi mãi trên thế gian này.”
Có người từng nói : “ Tuổi thanh xuân là một điếu thuốc .”
Một điếu thuốc thoáng chốc đã lụi tàn .
Chúng ta đều biết theo đuổi tuổi xuân là một điều thật ngốc nghếch, cũng giống như theo đuổi một thứ cuối cùng sẽ tan thành mây khói . Vậy nhưng, tuổi xuân của người tình, thì luôn đủ để khích lệ chúng ta cố gắng lưu giữ tuổi xuân của chính mình .
“Có thể rồi em sẽ mệt
có thể rồi em sẽ chán
ở bên nhau mà lại xa xôi
Dẫu vậy sáng nay bên cửa sổ em cười
nói chuyện những ngày mai sẽ tới
cái bếp nhỏ rung rinh ngọn khói
anh tặng em thay áo cưới
một bài thơ.”
- Lưu Quang Vũ
“Khi nói chuyện qua mạng, em thẳng thắn với tôi hơn. Email của em luôn nói với tôi chính xác những gì em cảm thấy. Sao em không thể làm thế khi nói chuyện trực tiếp? Tôi làm em sợ đến vậy sao?”
— Christian Grey
Đừng nên xem phim, thật đấy!

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

Họ yêu nhau họ mong chiều thứ bảy.
Hoàng hôn về họ đón đưa nhau.
Người như tôi mong gì chiều thứ bảy.
Thứ bảy cô đơn thứ bảy buồn :P
Người con trai em cần, không phải người chỉ biết hứa với em rằng sẽ thay đổi bất cứ điều gì vì em, mà là người âm thầm phấn đấu làm những việc mà em có thể nhìn thấy được.
Thỉnh thoảng trời đẹp,trời lạnh,trời mát nó khiến tôi ngủ mê say và cảm thấy hạnh phúc bất tận mà quên mất rằng hôm qua tôi vừa thất tình.Thế đấy,hạnh phúc đôi khi đơn giản và lấn át cả nỗi đau tưởng chừng như to lớn
Sẽ có lúc...!!! 
Tên 1 người đã từng làm tim ta rung động trở nên xa lạ. 
Một cái nick sẽ trở thành bình thường khi vụt sáng hay đột ngột tối đèn 
Vài dòng tin nhắn ko còn đủ sức khiến ta mỉm cười và replay. 
Dễ đến và dễ đi - dễ được và dễ mất! :)

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

“Tôi đứng sân ga nhìn xe lửa lao nhanh như bay, cảm thấy giống như mình đang đưa tiễn tuổi thanh xuân vậy. Những năm tháng ngây ngô đã vỗ cánh bay đi… Một khi đã đi sẽ không bao giờ quay trở lại…” – Nắng gắt | Cố Mạn

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

Hạnh phúc là khi ta có ai đó......để trao nụ hoa ươm mầm cho XUÂN viên hỷ....
Hạnh phúc là khi ta có ai đó.....để nắm tay và bước đi trong nắng HẠ bỏng chân..
Hạnh phúc là khi ta có ai đó.....để đếm lá vàng thay mùa cho mùa THU hội ngộ..
Hạnh phúc là khi ta có ai đó...để cùng nhấm nháp ly kem trong tuyết lạnh mùa ĐÔNG...
Và hạnh phúc là khi ta có ai đó.....để trao "Quà tặng yêu thương" mà không cần phải thể hiện bằng lời......♥♥♥♥

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015

Hãy yêu như chưa từng tổn thương


Đừng làm tổn thương người đến sau bằng nỗi đau của người tình trước… Đừng làm tổn thương chính mình để đánh đổi hai chữ mãi mãi của tình yêu…

Tình yêu…

Có những nỗi đau dài như mùa đông của những kẻ cô đơn. Có những nỗi nhớ đậm và sâu như ly cà phê đắng không đường của một buổi chiều muộn. 

Có những nỗi buồn lê thê như cơn mưa rả rích cuối tháng Mười gió trôi.

Có những người may mắn tìm được một nửa cuộc đời chỉ trong ánh mắt đầu tiên. Có những người cái cầm tay giữa phố đông vẫn chưa một lần biết đến…

Có những người mòn mỏi đi tìm kẻ còn lại…

Có những người… sợ yêu nên chưa dám gật đầu…

Ta vẫn có thói quen đem nỗi buồn của quá khứ để đong đếm cho hạnh phúc của tương lai, mà vội quên mất rằng an yên của hôm nay cũng bao lần phải đánh đổi. 

Ta vẫn thường đem nước mắt của ngày hôm qua để tô màu cho những niềm vui của thì hiện tại, mà vô tình không nhớ rằng chẳng có gì là mãi mãi, kể cả nỗi đau.

Một lần chia tay, vạn lần sau em vẫn sợ mình sẽ đau như ngày đó.

Đến bao giờ em mới muốn quên đi ngày trước, để sống cho chính mình bây giờ, hả em?

Ta vẫn biết, mỗi lần yêu là một lần đau, mỗi lần xa nhau là một lần con tim bật khóc. Nhưng nếu tình yêu chỉ có nụ cười và hạnh phúc, sẽ lấy đâu ra cái giá để người ta trân trọng từng giây, từng phút được gần nhau đây em? 

Em vẫn ngại ngần chọn những yêu thương ngoài kia vì sợ mình lại thêm một lần nhầm lẫn. Mắt em vẫn khép, tim em vẫn đóng. Môi em vẫn buồn và lòng em vẫn hoang mang…

Những nỗi sợ vô hình cứ lấn át tâm trí em đi tìm lấy một tình yêu. Bàn tay cô đơn vẫn chối từ một bàn tay dù là trong rét lạnh. Em nhìn xung quanh bằng ánh mắt nghi ngờ của một kẻ đánh mất niềm tin. Và yêu trong mơ hồ của một kẻ không còn biết đánh vần hai từ “hạnh phúc”.

Cái bóng của ngày xưa cũ vẫn là nỗi ám ảnh khó dứt mỗi lần em được tình yêu gọi tên. Nỗi đau ngày xưa, nỗi buồn ngày xưa, nỗi nhớ ngày xưa… em đừng tự mình quẩn quanh trong một vòng tròn không có lối thoát. 

Em!

Em không có lỗi, và tình yêu cũng không hề có lỗi. 

Đừng đánh mất hiện tại bằng những thứ đã qua…

Đừng làm tổn thương người đến sau bằng nỗi đau của người tình trước….

Đừng làm tổn thương chính mình để đánh đổi hai chữ mãi mãi của tình yêu…

Hãy cứ mơ như lần đầu, nhung nhớ như lần đầu… 

Hôn như lần đầu và hãy yêu như chưa từng bị tổn thương…

Bởi nỗi đau có chăng, cũng chính là phép hoán dụ cho những hạnh phúc phía sau đang đong đầy…

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...