Thứ Năm, 18 tháng 12, 2014

KHI NGƯỜI ẤY KHÔNG CÒN YÊU BẠN NỮA…



Nếu như…

Có một người đã từng coi bạn là cả thế giới, yêu thương bạn bằng cả trái tim và sự sôi nổi của tuổi trẻ.

Có một người đã từng âm thầm chờ đợi bạn, lặng lẽ nhìn bạn gặp gỡ và chia tay các cuộc tình.

Có một người đã từng không để người nào khác vào trong mắt, vào trong trái tim bên ngực trái, bởi vì người ấy cất bạn ở đó, đã quá đủ đầy.

Nếu như…

Có một người đã từng rất yêu bạn, giản đơn như thế…

Và nếu như người ấy không-còn-yêu bạn nữa

Xin đừng viết blog, đừng kể lể về cuộc sống của bạn mỗi ngày. Bởi lẽ người ấy sẽ không còn quan tâm nữa. Những dòng bạn viết ra chỉ là tự mình gặm nhấm lấy nỗi buồn của riêng mình mà thôi. Cái trò độc thoại này, cái trò tự khóc tự cười này, đau lòng lắm. Xin đừng viết nữa.

Đừng quỵ lụy, đừng nói ngay cả 1 lời xin lỗi hay giá như. Bạn và người ấy đến được với nhau, là do số phận an bài, mà có không đến được với nhau, cũng là do số phận đã an bài. Xin đừng làm những điều vô nghĩa. Nếu như bạn sống thật kiêu hãnh, ngẩng thật cao đầu, ít ra vẫn còn lưu lại được một ấn tượng tốt đẹp nào đó trong người ấy.

Xin bạn đừng khóc, đừng khóc trước bất kì ai. Nước mắt dư thừa lắm, rẻ rúng lắm. Bạn đừng nuối tiếc, cũng đừng than trách bản thân. Yêu chỉ là yêu, chỉ là một cung bậc thăng hoa của cảm xúc mà thôi. Bạn có thể chấp nhận những điều tan vỡ, một cách dịu dàng…

Đừng bao giờ tự hỏi tại sao, cũng đừng buồn nữa khi thấy người ấy sóng đôi bên một người khác. Các bạn chia tay, 2 người là 2 dòng kẻ song song sẽ không thể 1 lần nữa bắt nhịp cùng nhau trên quãng đời này. Mọi vui buồn của người ấy, mọi hạnh phúc hay là bất hạnh của người ấy, đã không còn liên can tới bạn nữa rồi. Bạn có thể mừng, có thể không, cho người ấy. Nhưng tuyệt đối không được đối xử tệ với bản thân mình.

Đừng gọi điện, đừng nhắn bất cứ một cái tin gì cho người ấy, dẫu rằng chiếc điện thoại bạn có nhấc lên rồi hạ xuống đến cả trăm lần. Dẫu rằng mỗi lần chạm vào máy, bạn lại dường như không kiềm chế được, mỗi lần điện thoại đổ chuông là một lần tim bạn nghẹt lại, có phải là số của người ấy gọi đâu. Xin bạn đừng trông đợi vào cái điều hão huyền sẽ không bao giờ xảy đến… Can đảm nhìn thẳng vào sự thật đi thôi, người ấy không còn yêu bạn nữa, hiển nhiên là muốn xóa bạn khỏi bộ nhớ, xóa rồi.

Xin đừng than vãn, kể lể cho bạn chung của cả 2 người nghe về tình trạng đau ốm của bạn hiện tại. Bởi vì người ấy sẽ không quan tâm đến bạn nữa đâu, xin đừng làm cho người thứ 3 phải khó xử. Bạn chờ đợi điều gì đây? Một lời ủi an vụng về à? Nghe xong bạn có ổn được hơn không? Có khá được lên không? Cho nên, xin bạn, đừng kể nữa…

Khi người ấy không còn yêu bạn nữa, hãy buông tay, hãy để phần tình cảm của bạn dành cho người ấy được trở thành một kỷ niệm ôn hòa, đừng bao giờ day dứt bởi những điều quá khứ. Chiếc áo đẹp ấy bạn có còn mặc vừa nữa đâu.

Khi người ấy không còn yêu bạn nữa, xin đừng vì thế mà đánh mất niềm tin vào giá trị của bản thân. Không có người ấy thương yêu, bạn vẫn là chính bạn, bạn vẫn giữ nguyên vẹn các giá trị của chính bạn cơ mà.

Khi người ấy không còn yêu bạn nữa, nếu chẳng may sau này có gặp lại nhau thêm một lần tình cờ ngoài cuộc sống, hãy mỉm cười bạn ạ, tất cả đã trôi qua rồi…

Có thể sẽ là rất đau đấy,

Nhưng con người ta, để trưởng thành, cần phải trải qua những nỗi đau.

để trưởng thành,
.
.
.
có khi người ta phải học cách hồi sinh từ sau những lần vỡ nát!

Người yêu cũ.

Trước khi người yêu cũ trở thành người yêu cũ, người yêu cũ rõ ràng đã từng là người yêu. Ngoại trừ gia đình, bố mẹ, anh em bạn bè, so với người lạ, người yêu luôn là người mà ta yêu nhất.


Vậy thì tại sao người ta yêu nhất, lại trở thành “người cũ mà ta từng yêu nhất”?

Vì người đó không tốt với ta?
Vì ta đã yêu người khác.
Bởi vì người đó không tốt với ta nên ta đã yêu người khác?
Vì ta không tốt với người đó?
Vì ta đã có người khác?
Bởi vì ta đã có người khác nên ta đã không tốt với người đó?

Dù là bất cứ lý do gì, người cũ vẫn chỉ là người cũ. Chúng ta trân trọng những thứ đã qua, nhưng không bao giờ được phép cho nó chạm tay vào hiện tại.

Trong tình yêu đừng có quá tham lam, yêu một người, nhưng lại tiếc một người. Việc làm tức cười đó, hại cả 2,3 người một lúc!

Tự nhiên hết yêu


- Thường khi yêu con người ta trải qua rất nhiều cảm xúc . Vui có , buồn có , ghét có . Nhưng đôi khi tôi tự hỏi có bao giờ bạn gặp tình trạng này chưa ? 
- Tự nhiên 1 buổi sáng thức dậy , tôi cảm thấy mình .....  - không còn yêu người đó nữa . Không có lí do nào cả , tôi cũng không biết tại sao . Mà tôi cũng tò mò chẳng biết được lí do gì , tự nhiên cảm thấy hết yêu người đó . Thế thôi ?! 

- Chẳng phải là có người mới , hay lay động trước 1 ai khác . Và có đấu tranh tâm lí để dằng xé tình cảm . Không có 1 chút gì hết . Không đau đớn hay sợ sệt , không mệt mỏi chán chừng , không thấy chút tội lỗi . Thấy NHỚ mà cũng thấy THƯƠNG . Mỗi thứ không còn mãnh liệt nữa , không còn 1 chút gì nghi ngờ lẫn nhau . Nhưng rồi có cảm giác băn khoăn và hồi hộp , chờ đợi bất chứ thứ gì ... - cũng không còn cái cảm giác thuộc về nhau . Thực sự là không còn cảm nhận được gì hết . Vậy chắc là HẾT YÊU . 

- Chính tôi đã từng trải nghiệm này . Nhưng chính lúc đó chúng tôi không chia tay . Mà cả 2 tháng sau thì mới kết thúc . Từ cái ngày tôi thấy mình hết yêu anh ....- cho đén cái lúc mỗi đứa mỗi nơi . Thì thứ duy nhất níu kéo tôi và anh ... tôi nghĩ là trắc nghiệm. Mà nếu bạn không tin vào chuyện tự nhiên có chuyện đó xảy ra mà không có lí do thì tôi cũng không biết giải thích như thế nào . 8 tháng trước khi chúng tôi chia tay anh và tôi lần đầu gặp nhau ở TRÀ  SỮA ở đầu phố . Tôi tự nhiên cảm thấy yêu anh như không điều kiện , không gì lí do gì cả . Rổi tôi vẫn tiếp tục yêu anh cho đến cái ngày tự nhiên tôi nhận ra rằng tôi không còn cảm giác yêu anh ấy nữa . Hình như lúc đầu , cũng không có lí do cũng không dò hỏi nhau bất cứ điều gì . Cái này tôi nói với anh là " Chúng ta hãy chia tay đi " Anh bàng hoảng , anh hỏi tôi lí do . Tôi chỉ biết lắc đầu , tôi không biết nói thế nào cho anh hiểu . Anh bảo " Cứ đưa cho anh 1 lí do nào cũng được bất cứ lí do gì cũng được cho anh 1 lí do thôi , 1 lí do thôi là đủ rồi . Nhưng mà ....- tôi biết đưa cho anh lí do nào đây . Chính tôi cũng không kiếm được 1 lí do cho mình đây . Haizzzzzz .........

- Mấy ngày sau cái ngày mà tôi nói chia tay , lúc mà anh cũng không còn ở bên cạnh tôi nữa rồi , tôi cảm thấy trống vắng , tôi cũng thấy buồn . Nghĩ lại những kỉ niệm của 2 đứa đã có lúc tôi nghĩ là tôi sai . Có lẽ tôi cũng còn yêu anh nhiều lắm . Tôi cũng đã nghỉ ra cái trường hợp hết yêu , mà đó chỉ là cảm xúc nhất thời thôi . Nhưng rồi tôi ại nhận ra , là tôi chỉ yêu những kỉ niệm chung của 2 đứa . Mà tình cảm tôi dành cho anh ở hiện tại và trong tương lai cũng không CÒN NỮA . 

- Ừ thì .... - chắc là tôi hết yêu thật rồi  


http://me.zing.vn/zb/dt/holyveve/20431631?from=like

Hết Yêu ...

Vậy là mình hết yêu
Đơn giản như kiểu hoàng hôn tắt nắng để đuổi chiều
Nấn ná chi nhiều cũng chẳng níu được Mặt trời ở lại
Chi bằng bớt khờ dại
Tự tay mình thắp lửa để tránh đêm
Hai chữ “đã-từng”, bao giờ nhắc lại cũng buồn thêm
Đã từng tin yêu, đã từng thiết tưởng
chẳng thể sống đời thiếu được người thương
Đã từng đan tay, đã từng ấm áp
Để giờ ngơ ngác đã-từng-của-nhau?
Chỉ muốn trở lại, để hỏi người duy nhất: Tại sao?
Tại sao lại là ta mà không là ai khác?
Tại sao trong cuộc đời vốn nhiều sự lỡ tay mất mát
Người lại chọn ta để bỏ đi?
Tại sao biết tình yêu này không còn xứng đáng vẫn cố chấp làm chi?
vẫn cố trấn an bằng những lý lẽ chẳng chút hoài nghi nhất
rằng hẳn người có điều chi vướng bận…
Nên cứ biện minh lỗi lầm
Cho người lỗi đạo thâm trầm dời chân.
Rồi sẽ đến ngày cổ tích không còn nữa ông bụt bà tiên,
mà chỉ kể về những kẻ phàm trần
hẹn thề với nhau đến cùng trời cuối đất
Câu chuyện “ngày xửa ngày xưa” được thay thế bằng những điều tưởng chừng rất thật
"ngày nảy ngày này, có hai bàn tay hứa không rời dù bên trời nổi bão giông"
Ôi, chuyện viển vông
Vậy mà bao kẻ lớn đầu vẫn thích được nghe kể
Đến khi hết yêu rồi mới thấm thía
"Đời đời kiếp kiếp" chẳng qua là ảo tưởng nhiêu khê
"Vậy là mình hết yêu…"
Truyện-cổ-ngày-nay sẽ bắt đầu như thế…
st

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

Cô đơn trên mạng

Rốt cuộc nó là gì, mà ai cũng sợ? Cô đơn trên mạng là gì? Ai cũng biết mà vẫn cứ cố bám theo?



Cô đơn luôn là thứ tồn tại thường trực và âm ỉ trong mỗi người. Chỉ là hàng ngày, chúng ta vẫn cố tìm cách vùi mình vào hàng trăm những mối quan hệ xung quanh để lấp liếm và che đậy nó thôi. Ta quấn mình vào cô đơn như rơi vào đường mòn không lối thoát. Bởi bản chất mà, con người sinh ra vốn dĩ đã cô đơn.
 
Rốt cuộc nó là gì, mà ai cũng sợ? Cô đơn trên mạng là gì? Ai cũng biết mà vẫn cứ cố bám theo?
 
Hàng đêm, bao nhiêu cái nick online là bấy nhiêu con người, hoặc vẫn tiếp tục công việc của mình, hoặc đang muốn tìm cách giải khuây những chộn rộn, tù túng của một ngày đã qua. Họ cặm cụi với những suy nghĩ của mình và muốn giết chết thật nhanh quãng thời gian không gửi gắm nổi đống bế tắc vào một ai xung quanh. Họ tìm đến nhau, trên mạng. Họ chạy trốn, trên mạng. Và họ cùng cô đơn.
 
Có những người gõ một dòng trạng thái thật nhanh rồi lờ đi, như muốn ném ít nhiều nỗi lòng của mình giữa nơi đông người xa lạ, rồi khóa trái cảnh cửa và không còn muốn bận tâm xem ai nói gì và nói ra sao. Có người chỉ nói những chuyện bâng quơ, có khi là những dòng lảm nhảm về mọi thứ đâu đâu, như một cách che giấu cuộc sống riêng và đánh lạc hướng quan tâm của mọi người về mình nhưng thực lòng vẫn thèm điều đó lắm!
 
Có người lại viết nhiều về bản thân một cách tỉ mẩn từ niềm vui, nỗi buồn, chuyện to chuyện bé. Có người bất lực quá nhiều với cuộc đời chỉ muốn được đọc vài dòng chia sẻ, quan tâm của những người không quen. Có người dễ dàng tìm kiếm được những ủi an đủ để vững tâm, cũng có người chờ mãi nhưng không thấy nổi một chút để tâm nhỏ nhặt. Có người lẳng lặng, chỉ âm thầm đọc rồi giả bộ mình không vướng những sân si.


Đằng sau những dòng chữ đó là gì, em biết không? Là chiếc mặt nạ đã tháo rời hoặc những thứ tuy rất đời nhưng đã được tô vẽ. Đằng sau màn hình đó, có thể là một con người muốn được thành thực với chính bản thân, hoặc những người đang dối chính mình và gạt lừa người khác. Họ, đều có ít nhất một lần, thấy mình cô đơn trên mạng, em tin không?
 
Những facebook hàng trăm nghìn subcribe, những status vừa post đã có hàng nghìn lượt like, những tấm ảnh linh tinh cũng được hàng trăm người chia sẻ, họ tuy "hot", nhưng có hạnh phúc không em?
 
Đêm càng khuya, nỗi cô đơn lại rã nhỏ và len lỏi đến cùng cực, bám sâu vào từng mạch máu li ti và len lỏi giữa muôn vàn những tia cảm xúc. Lắm lúc, họ thả bừa một nắm tâm trạng hỗn độn lên mạng chỉ để mong ai đó lo lắng, quan tâm. Rồi có hay không, cũng tự thỏa hiệp với chính mình để chợp mắt.
 
Người mỏi mệt về chuyện làm ăn, cuộc sống. Người giản đơn buồn chỉ vì người yêu không kịp trò chuyện đã ngủ quên. Người chưa thể chợp mắt vì nỗi nhớ cuồng điên còn thức. Người ngủ muộn, chỉ vì thói quen.
 
Họ, những con người khác nhau, cùng cô đơn trên mạng, giống nhau.

Thứ Năm, 11 tháng 12, 2014

Những cô gái có bàn tay lạnh

Trời càng lạnh cũng là lúc con người ta mong xích lại gần nhau hơn, thế nhưng đã có những cô gái mang trên mình đôi bàn tay lạnhlạnh đến nỗi không dám bắt tay hay cầm vào tay ai đó. Bởi họ sợ khi đó người kia sẽ thốt lên…. SAO TAY LẠNH THẾ, và rồi họ lại giấu chúng đi, đến khi có người nguyện ủ ấm cho họ thì họ lại sợ sẽ khiến tay người đó vì mình mà lạnh lẽo hơn.
Người ta vẫn hay truyền miệng nhau một điều mà đến bây giờ chúng ta vẫn chẳng hiểu đó có phải sự thật không, rằng: “Những cô gái có bàn tay lạnh thường mang trong mình trái tim vô cùng ấm áp, một trái tim đầy tình yêu thương và luôn chung thủy.”
Sự thật là chúng ta có lý do để tin vào điều đó, và các anh chàng hãy chọn những cô gái có bàn tay lạnh để lấy làm vợ. Vì:
Những cô gái có bàn tay lạnh thường không dễ dàng yêu một ai đó, vì họ sợ khi đã quen với cảm giác ấm áp rồi thì sẽ rất khó khắn để chấp nhận bàn tay lại trở nên lạnh lẽo khi ai kia buông tay bước đi.
Những cô gái có bàn tay lạnh thường rất chung thủy. Một khi họ đã yêu ai đó thì sẽ không bao giờ dễ dàng buông tay, vì hơi ấm từ bàn tay của người con trai ấy đã yên vị trong cảm nhận, và sẽ tồn tại mãi trong trái tim họ.
Những cô gái có bàn tay lạnh thường rất dễ bị cảm động bởi một hành động dù là rất nhỏ của ai kia. Vì đơn giản bàn tay đã lạnh quá lâu và trái tim thì lại rất cần một điểm tựa.
Những người có bàn tay lạnh thường rất nhạy cảm, nhưng cũng rất bao dung. Khi yêu bạn, cô ấy sẽ nhận ra những thay đổi dù là nhỏ nhất ở bạn, cô ấy sẽ biết bạn đang giấu diếm cô ấy điều gì; nhưng quan trọng là cô ấy vẫn tỏ ra như không biết gì, tỏ ra rằng mình chẳng hề quan tâm đến chuyện đó, thực ra là cô ấy đang cho bạn cơ hội để sửa sai.
Những cô gái có bàn tay lạnh thường đặt lợi ích bản thân phía sau người khác, họ ghét thói đạo đức giả, ghét sự lừa dối, nhưng nếu là vì người khác họ sẵn sàng nói dối, sẵn sàng khiến người ta hiểu nhầm về mình để người khác không bị tổn thương.
chaonhethang2muayeuthuong-1-9f797
Những cô gái có bàn tay lạnh thường rất trọng tình cảm. Chỉ cần ai đó đối xử tốt với họ một lần là họ sẽ nhớ mãi không quên, họ sẽ tìm bằng được cơ hội đển đền đáp.
Những cô gái có bàn tay lạnh thường sống rất nội tâm, không bao giờ có thói quen chủ động bắt chuyện ai. Vì họ sợ thái độ nhiệt tình của mình sẽ chỉ nhận lại sự thờ ơ của người khác.
Những cô gái có bàn tay lạnh thường rất kiên trì, một khi đã quyết định làm việc gì đó, cho dù gặp bao khó khăn, cho dù bị người khác ngăn cản họ vẫn quyết tâm bước tiếp con đường đã chọn.
Những cô gái có bàn tay lạnh thường rất mạnh mẽ, họ có thể một mình vượt qua nỗi đau mà không cần sự thương hại của bất kì ai. Nhưng trong sâu thẳm tâm hồn, họ vẫn là những cô gái yếu đuối cần được chở che bảo vệ. Họ có thể chỉ đứng đó nhìn người mình yêu quay lưng bước đi, đứng nhìn bóng của anh ta dần xa khuất với tiếng nấc dồn nén tận trong tim mà chẳng dám đưa tay níu kéo.
Những cô gái có bàn tay lạnh thường đối lập giữa hành động và suy nghĩ. Bên ngoài họ luôn tỏ ra mình là người mạnh mẽ, kiên cường, lời nói cứng cỏi; nhưng bên trong họ lại có những trái tim rất dễ bị tổn thương.
Những cô gái có bàn tay lạnh thường bị hiểu nhầm là những người rất bướng bỉnh cố chấp và rất trẻ con; nhưng thực tế lại không phải vậy, họ có suy nghĩ còn hơn cả những người trưởng thành, luôn biết lo lắng cho người khác.
Những cô gái có bàn tay lạnh thường ít khi biểu hiện cảm xúc ra bên ngoài, và cũng không hay tâm sự với người khác. Vì thế khi gặp chuyện buồn họ thường dùng sự im lặng để giải quyết nỗi buồn trong tim.
Những cô gái có bàn tay lạnh không bao giờ chấp nhận sự phản bội từ những người họ tin tưởng.
Thực ra, tất cả những biểu hiện trên ở cô gái nào cũng có, nhưng những cô gái có bàn tay lạnh thì chúng được thể hiện một cách mạnh mẽ hơn rất nhiểu. Những cô gái có bàn tay lạnh rất cần một bàn tay ai đó sưởi ấm, một hơi ấm thực sự, vì kể cả khi họ đeo găng tay hay vùi vào túi thì nó cũng vẫn lạnh lẽo.
Mai Kim-Blogtamsu.vn

Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Anh yêu đi cho đỡ thiệt thòi

Em đến với anh bằng sự trinh nguyên của hiện tại nhưng thứ anh nhìn vào lại là những điều xảy ra trong quá khứ…

Anh cố giấu nỗi buồn trong đáy mắt khi biết rằng anh không phải người đàn ông đầu tiên mà cô ấy yêu (Ảnh minh họa)

Anh cố giấu nỗi buồn trong đáy mắt khi biết rằng anh không phải người đàn ông đầu tiên mà cô ấy yêu (Ảnh minh họa)

Em đến với anh bằng sự trinh nguyên của hiện tại nhưng thứ anh nhìn vào lại là những điều xảy ra trong quá khứ…
Hơn 1 năm sau ngày quen biết anh mới quyết định nói tiếng yêu với cô. Anh không muốn điều gì vội vàng. Mọi thứ cần phải có sự chuẩn bị thật tốt cho tình yêu bền đẹp. Có thể thời đại này người ta yêu nhau chóng vánh, nhưng anh thì không. Mặc dù ở tuổi cũng chẳng còn trẻ trung gì nữa nhưng anh không vội vàng. Đặc biệt là với tình yêu thì càng không thể vội.

Anh lựa chọn địa điểm là một quán cà phê trong góc phố nhỏ, nơi đủ yên tĩnh để nghe thấy những lời yêu thương thầm thì. Hôm ấy, người con gái mà anh yêu đã nhận lời. Đó là một cảm giác thật tuyệt, dường như là tuyệt nhất trong gần 30 năm qua của anh!
Tròn 1 tháng kể từ ngày hai người chính là của nhau. Anh lại hẹn cô tới quán cà phê trong con phố nhỏ. Lần này, họ ngồi đối diện với nhau với tư cách là người yêu:
- “Em biết không, em là mối tình đầu của anh đấy?”
Người yêu anh mỉm cười thật hiền:
- “Tiếc rằng anh không phải là mối tình đầu của em?”
Anh đã chết lặng khi nghe câu đó, rồi anh cố làm ra vẻ bình thản:
- “Không sao, em cũng đâu còn trẻ nữa, không phải mối tình đầu cũng đúng thôi mà”.
Nhưng anh không giấu được cô ấy:
- “Anh buồn à? Buồn vì với em anh không phải mối tình đầu hay buồn vì em đã không nói dối?”
- “Không, anh không buồn gì cả…”
Anh trả lời câu đó nhưng đôi mắt anh thì lơ là đi chỗ khác. Khi yêu người ta bắt đầu nói dối, khi nói dối người ta thường sợ một ánh mắt.
Suốt buổi hôm đó anh im lặng. Người yêu anh đã mở lời sau gần 1 tiếng đồng hồ cả hai chỉ nghe nhạc:
- “Anh còn điều muốn hỏi nữa đúng không?”
- “À… thực ra thì…”
- “Nói đi, đừng để sự hoài nghi và tò mò giết chết tâm hồn anh?”
- “Trước anh, em đã từng với ai đó chưa? Ý anh là…”
- “Quan hệ tình dục?”
Anh choáng!
Choáng thực sự!
Bởi vì khi người con gái dễ dàng nói ra 4 từ đó thì chắc hẳn cô ấy cũng chẳng lạ lẫm gì với nó. Thế mà anh đã tưởng cô ấy là người ngoan hiền lắm. Hóa ra, cũng chỉ tầm phào như bao người khác. Anh nén một tiếng thở dài rồi làm ra vẻ chẳng quan tâm tới điều đó.Giống như mấy kẻ đàn ông luôn mạnh miệng nói rằng: “Thời nào rồi mà còn coi trọng trinh tiết”.
Mà đúng là anh không coi trọng trinh tiết thật. Anh cũng chẳng quan tâm lắm tới việc cô đã từng ngủ với ai, với bao nhiêu người. Nhưng lòng anh có một nỗi hậm hực. Nỗi hậm hực vì… anh còn chưa từng biết đến đàn bà.
Bấy lâu nay anh sống nghiêm túc lắm. Anh chưa từng yêu huống chi nói chuyện gần gũi xác thịt. Thế nên giờ anh mới khó chịu, bí bach và uất hận trong lòng. Hình như sự giữ gìn của anh bằng thừa khi cô gái mà anh chọn để lấy làm vợ lại là người từng “nếm mùi tình ái” quá nhiều.
- “Dường như anh thấy mình chịu thiệt thòi?”
Người yêu anh đã hỏi anh câu ấy. Đúng là chẳng gì có thể qua nổi mắt cô ấy. Đã đến lúc này thì anh nói thật. Cũng chẳng có gì để mà phải bưng bít, lòng anh cũng muốn tung hê lắm rồi:
- “Ừ, anh thấy đáng tiếc khi em là đầu tiên của anh nhưng với em thì không phải ngược lại. Anh có cảm giác hình như mình đang dồn quá nhiều vào một thứ không trọn vẹn như mình”.
- “Vậy thì anh yêu đi, yêu đi cho đỡ thiệt thòi”.
***
Hôm đấy anh và người yêu ra về sau câu nói đó của bạn gái. Cô ấy nói anh có toàn quyền yêu đương và hẹn hò với bất cứ ai mà anh muốn, anh thích. Cho tới khi nào anh cảm thấy đủ rồi, thấy mình bằng nhau rồi thì quay lại.
Anh bực lắm, sự lạnh lùng đó của cô làm anh bực. Cứ như thể là cô ấy cao ngạo lắm vậy. Được, đã vậy thì anh sẽ yêu, sẽ yêu dăm bảy cô cho bõ tức. Mà anh có quyền làm thế. Rõ ràng so với cô, anh tử tế hơn mà, chí ít anh đến với cô bằng sự trinh nguyên, còn cô thì vỡ nát.
Vậy là anh lao vào những cuộc tình. Anh bắt đầu biết đến thể xác đàn bà. Những người đàn bà thậm chí anh không nhớ nổi tên họ sau khi lên giường bởi vì lần nào anh cũng say. Mỗi đêm trở về nhà sau một cuộc vui, anh lại bấm máy gọi cho cô:
- “Anh vừa lên giường với một cô…”
Anh nghĩ nói thế người yêu anh sẽ tức giận. Nhưng đầu dây bên kia cô vẫn điềm tĩnh:
- “Anh vui không?”
Anh cũng quên không hỏi chính mình câu đó. Liệu anh có thấy vui không… Anh không biết nhưng khi anh điện thoại cho cô thì nước mắt anh cứ lăn dài trên má. Hình như, anh không vui thì phải. Anh chỉ thấy nhớ cô đến quay quắt.

Anh lên giường với những người con gái khác... nhưng anh nhớ cô, người con gáimà anh yêu (Ảnh minh họa)- “Anh ngủ đi, đêm rồi đấy”.


- “Anh ngủ đi, đêm rồi đấy”.
Lần nào cũng vậy, người yêu anh chỉ nói với anh 2 câu đó là tắt mắt. Một vài tuần sau, anh lại điện thoại thông báo với cô về việc anh vừa lên giường với một cô gái khác… Người yêu lại hỏi anh rằng: “Anh có vui không?”. Nhưng chưa lần nào, anh trả lời được câu hỏi ấy. Hoặc là anh quá say mà không thể nói, hoặc là anh không biết cảm giác của mình, hoặc là anh buồn mà không dám nói sự thật.
7 tháng sau…
Khi anh mở mắt ra để đón lấy tia nắng đầu ngày rực rỡ, anh thấy cô đang ngồi nhìn mình. Câu đầu tiên mà người yêu nói với anh vẫn là:
- “Anh vui chứ?”
- “Anh vui”
Đó là lần đầu tiên anh trả lời được câu hỏi đó. Hình như là vì, trước mặt anh… là người con gái mà anh yêu.
- “Sáng rồi, anh dậy đi” – Không phải là câu nói  “Đêm rồi, anh ngủ đi”, lần này là một điều ngược lại. Anh ngoan ngoãn làm theo, như một cái máy có cảm xúc…
Anh dùng bữa ăn sáng do bạn gái mình nấu. Anh thấy nó là món đồ ăn ngon nhất thế giới này.
- “Anh đã thấy đủ chưa?”
- “Đủ rồi, anh no quá”
- “Ý em là tình yêu, anh đã thấy no nê với nó chưa?”
Anh im bặt. Câu hỏi này khó quá, thường những câu như vậy anh không có câu trả lời. Vậy là anh im lặng…
- “Chúng ta hòa nhau rồi đúng không?” – Cô gái tiếp lời.
- “Không… anh không nghĩ thế…”
- “Là sao”
- “Anh có lỗi với em. Anh ích kỉ và hèn hạ. Em đến với anh bằng sự trinh nguyên của hiện tại nhưng thứ anh nhìn vào lại là những điều xảy ra trong quá khứ… Để rồi anh lại biến hiện tại của anh thành một thứ rẻ rúm và tầm thường…”
- “Anh còn thấy mình thiệt thòi nữa không?”
- “Anh thấy em thiệt thòi…. Thiệt thòi vì yêu một kẻ ích kỉ như anh”
- “Vậy thì anh yêu đi, yêu em nhiều vào nhé, cho em bớt thiệt thòi”.
Buổi sáng hôm đó, anh bắt đầu học cách yêu… Yêu đúng nghĩa để bạn gái bớt thiệt thòi!

Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

12 bài học ý nghĩa từ Gấu Pooh

1. Thật may mắn biết bao khi biết mình có 1 điều gì đó, mà việc rời bỏ nó đối với tôi thật khó khăn.





2. Một ngày ở bên cạnh bạn thật là tuyệt vời đối với tôi. Vì vậy hôm nay cũng là một điều tuyệt vời mới.





3. Tình yêu là lùi lại phía sau vài bước,hoặc hơn, để nhường lại hạnh phúc cho người bạn yêu




4. Một ngày không có bạn như 1 cái hũ không còn tí giọt mật ong nào. 





5. Một chút cân nhắc, một chút suy nghĩ cho người khác, tất cả điều đó tạo nên sự khác biệt.




6. Hãy hứa rằng bạn sẽ không bao giờ quên tôi, vì nếu tôi biết là như vậy, tôi sẽ không đi đâu cả.






7.Bạn không thể ngồi mãi ở 1 góc rừng, và đợi chờ ai đó đến chỗ bạn. Đôi khi, bạn cũng phải đi đến chỗ của họ.





8. Cỏ dại cũng là những nhành hoa, khi bạn thật sự hiểu chúng.




9. Những dòng sông biết 1 điều: Chúng ta không cần phải vội. Chúng ta sẽ đến được đó vào một ngày nào đó.





10. Nếu 1 ai đó tỏ ra không lắng nghe bạn, hãy kiên nhẫn. Biết đâu chỉ đơn giản là đang có 1 mảnh lông tơ kẹt ở trong tai của họ.






11. Những thứ làm tôi khác biệt là những thứ làm nên chính tôi




12. Bạn dũng cảm hơn bạn tin, mạnh mẽ hơn bạn hơn bề ngoài, và bạn thông minh hơn bạn tưởng.

Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

Những ngày yêu của tuổi trẻ

Mình tuyệt đối không thể mãi mãi làm người cố chấp đi phía sau. Càng không thể mãi mãi trở thành cái bóng dõi theo một người khác.



Tuổi trẻ có thể thích một người qua ánh mắt, say một người qua nụ cười. Rồi thương. Rồi mến. Rồi bất chấp mà làm bao nhiêu chuyện điên rồ vì người đó cũng được. Chỉ cần người đó quay về phía mình một lần. Hoặc là không quay đầu cũng không sao, vì cứ thích, vì cứ say để đó. Cũng vì thế mà quên lãng việc có một ai đó dành y hệt như vậy đối với mình. Nghĩa là cũng làm mọi chuyện điên rồ vì mình, bất chấp tất cả vì mình. Suy cho cùng thì cũng đứng trên cùng chiến tuyến thương thầm nhớ trộm một người khác-không-bao-giờ-quay-đầu nhìn lại...

Nhưng rốt cuộc, tuổi trẻ cũng phải có những ngày tháng đủ để nhận ra rằng: Mình tuyệt đối không thể mãi mãi làm người cố chấp đi phía sau. Càng không thể mãi mãi trở thành cái bóng dõi theo một người khác. Dù thích, dù thương, cũng đến lúc phải mệt nhoài.


Điều mà tuổi trẻ lựa chọn trong tình yêu là người có thể thấu hiểu và cảm thông. Sao cũng được, miễn là vì nhau, miễn là nắm tay nhau để bước tiếp. Tình yêu tuổi trẻ thoáng đầu có thể xem trọng nhiều điều hoa mĩ và mộng mị, nhưng đến phút cuối cùng sẽ cảm thấy trân quý một mối tình có thể cùng nhau trải qua nhiều trúc trắc chông gai. Bởi ấy mới là một mối tình bền chặt.
 
Điều mà tuổi trẻ lựa chọn là người có thể trao cho mình những kỷ niệm, ngọt ngào lẫn đắng cay. Để khi những ngày tuổi trẻ đi qua, có thể luyến tiếc quay đầu nhìn lại, hồi tưởng về những ngày nhịp tim yêu còn non nớt. Rồi mỉm cười nhận ra bản thân đã thực sự trưởng thành.
 
Tình yêu đối với tuổi trẻ là phần nhiều sôi nổi, những lắng đọng không dễ để nhận ra. Tuổi trẻ đôi khi quá vội, hoặc quá thờ ơ với những chuyến xe bus ngang qua cuộc hành trình đời mình. Suy cho cùng, điều ý nghĩa nhất của tình yêu tuổi trẻ là có thể tìm thấy một người để thương yêu và nguyện thương yêu mình để đi trên quãng đường dài còn lại.

Con đường ấy, nếu không cùng đi nối liền bờ tuổi trẻ đến tuổi già, sẽ cảm thấy phần đời của mình còn nhiều thiếu sót.

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

Từ khi quen em

Từ khi quen em, cuộc sống của anh rời xa những ngày tháng ồn ã để về lại những ngày bình yên. Anh trở lại với thói quen nằm nghe nhạc lúc nửa đêm, sau khi nghe điện thoại của em và nghĩ về những điều em nói.

Từ khi quen em, anh học cách đếm một ngày trôi qua không phải bằng giờ mà bằng từng phút, từng giây.
 
Từ khi quen em anh đổi thói quen từ để điện thoại im lặng sang để nhạc chuông, chỉ để chắc rằng khi em cần anh, anh sẽ luôn sẵn sàng trả lời tin nhắn và những cuộc điện thoại từ em.
 
Từ khi quen em anh mới hiểu vì sao khi người ta quen với cảm giác được yêu thương người ta lại không muốn trở về những ngày tháng một mình.
 
Từ khi quen em, mỗi bữa ăn anh dặn mình phải ăn thêm nhiều nữa để em sẽ không phải lo và bảo anh rằng sao anh ốm quá.
 
Từ khi quen em 1
Từ khi quen em, mỗi sáng anh thức dậy đều vội vã chộp lấy điện thoại và nhắn tin chúc em một ngày mới vui vẻ và bình yên. “Bình yên” như tình yêu của 2 đứa mình vậy.
 
Từ khi quen em, mỗi cuốn tiểu thuyết tình cảm anh đọc lại 5 lần, chỉ để thấy mình trong đó. Và để có thể yêu em nhiều hơn, mỗi ngày.
 
Từ khi quen em anh quen với việc nghe điện thoại của em mỗi đêm. Những cuộc điện thoại dài ngắn khác nhau, đôi khi kéo dài đến tận 1 – 2 tiếng. Nhưng anh vẫn muốn sẽ được nghe tiếng em nhiều hơn. Mỗi câu em nói, mỗi nụ cười của em anh đều ghi nhớ, theo một cách nào đó. Trong đó có cả những khoảng lặng mà anh và em dừng lại thật lâu, những khoảng lặng mà anh hay gọi bằng cái tên “bình yên”.
 
Từ khi quen em 2
 
Từ khi quen em, cuộc sống của anh rời xa những ngày tháng ồn ã để về lại những ngày bình yên. Anh trở lại với thói quen nằm nghe nhạc lúc nửa đêm, sau khi nghe điện thoại của em và nghĩ về những điều em nói. Bản nhạc sẽ trở nên ấm áp và sâu lắng hơn.
 
Trước khi quen em, anh không tin vào số phận và định mệnh. Mỗi con người có quyền lựa chọn cuộc sống cho riêng mình, tại sao không lựa chọn một cuộc sống mà mình mong muốn? Nhưng quen em rồi anh nghĩ rằng đâu đó vẫn còn những điều không thể nào lí giải được. Như tại sao anh có thể gặp em và yêu em nếu không có một sự sắp đặt nào có của số phận. Phải không em?

Thứ Ba, 23 tháng 9, 2014

Có một ngày... em đi!

Em cũng sẽ chọn buông tay, cho người xuôi theo một duyên tình mới.

Có một ngày mà em ngồi ngẩn ngơ nghĩ về chuyện tình yêu của mình, khi em cố níu còn một người cố tránh xa. Có một ngày em cố gắng ngoan để rèm mi không ướt nước, cố gượng cười để làm yên lành một ai đó vốn quen thuộc bỗng trở thành xa lạ. Có một ngày, có một ngày buồn lắm, là một ngày như thế… em đi!

Em gói ghém hành trang là chuỗi ngày yêu êm đềm chỉ còn thuộc về quá khứ. Quá khứ vốn mong manh đã sớm trở nên tàn lụi. Ngày ấy mình yêu nhau, êm đềm dịu ngọt, ngày ấy bên cạnh em là một chàng trai ấm áp và tin cẩn. Ngày ấy bỗng xa xôi…

Em kéo lê những lời hứa từ ngày này sang tháng khác, như kéo theo một va li nặng trịch cho hành trình tìm quên của mình. Rồi em sẽ gặp lại đâu đó những lời hứa cũ, như gió thoảng mây bay, như một người từng kề bên trong bức tranh rêu phong màu kỉ niệm. Những lời hứa cũng mỏng tang, như chuyện tình rơi vỡ, vào một ngày trời không xanh nắng cũng chẳng còn vương.
Có một ngày... em đi! 1
Em vun tay ủ ấm một mầm hy vọng mới, về một chuyện tình khác không còn lưu bóng một người lạ từng yêu. Em ru ngủ mối tình trở nên xa xôi hoang hoải, không cho phép mình mệt nhoài bởi những nhớ thương trao gửi chỉ một chiều. Ngày mầm xanh lớn dần, ngày chuyện tình mình nứt vỡ, con tim em cũng bung ra trăm ngàn cảm xúc. Ngày ấy không còn xa, ngày ấy sẽ sớm thôi, phải không anh?

Em biết sẽ là ngốc nghếch và dại dột khi mãi tôn thờ một thứ tình cảm không rõ riêng chung. Mặc dù duyên hạnh ngộ giữa đôi người một ngả là điều đáng trân quý, nhưng cũng chẳng là gì khi đối phương mãi dùng dằng đi ở. Em chọn buông tay như chọn một vết cứa buồn, vết cứa không sâu, chỉ mảnh và đau khẽ. Rồi em sẽ ổn cả thôi!

Những ngày lặng trôi không còn tin nhắn hay cuộc gọi hỏi han ân cần như trước, không còn những hẹn hò e ấp thuở ban sơ, em biết rằng tình đã nhạt và duyên không còn thắm. Em cũng sẽ chọn buông tay, cho người xuôi theo một duyên tình mới.

Chỉ là… những ngày này em có buồn một chút, có thương một chút, có nhớ nhung và có cả giận hờn. Em tiếc nuối những mảnh vỡ từ mối quan hệ mà em đã cố sức thật lòng, chân thành và say đắm. Em tiếc nuối một người em từng chọn lựa, một người vẫn nhủ rằng mạnh mẽ nắm tay em. Cho nên, đừng phiền lòng khi thấy em còn mãi đứng đây ngóng trông và chờ đợi. Em sẽ đi, một khi quyết ra đi sẽ tỏ ra vô cùng mạnh mẽ, anh đừng lo!

Rồi sẽ có một ngày… em không đủ đau lòng để níu…

Rồi sẽ có một ngày… em nhận ra đã đến lúc mình nên buông…

Rồi sẽ có một ngày… em đi!

Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

Tóc ngắn, anh yêu em được không?

Tóc ngắn ơi, em đã cho anh biết rằng yêu một người không phải là vì người đó giống với hình mẫu lý tưởng của mình mà chính là lý tưởng hóa tình yêu cho phù hợp với người mình yêu.

Tóc ngắn à, hẹn em một ngày không xa. Ngày ta tự tin để nói rằng ta hợp với em...
 
Tóc em ngắn, em không phải chân dài. Tóc em ngắn, em không xinh lung linh trong chiếc váy chấm bi ngang đầu gối. Nhưng ta vẫn tự hỏi, tại sao ta thích nhìn em đến vậy.
 
Tóc ngắn à, sự thật là anh không thích những cô nàng tóc ngắn. Anh vẫn luôn mơ ước có một cô bạn gái cao nhưng không thô, tóc dài nhưng không xơ rối đi bên cạnh mình.
 
Ấy vậy mà, một chiều tháng 5, không gió, không mưa... anh bắt gặp một cô nàng tóc ngắn, chân cũng ngắn ngồi bên bờ hồ.  Dĩ nhiên em không thể lọt vào mắt anh rồi tóc ngắn ạ, em sẽ chỉ là giọt nước giữa mặt hồ phẳng lặng, lá cây giữa một rừng cây và không là gì trong cuộc sống của anh nếu như em không kéo anh vào thế giới của em.
 
"Anh gì ơi! Chụp cho em kiểu ảnh!"
 
Em đưa tay về phía anh mà gọi, anh giật mình nhìn xuống ngực, chiếc máy ảnh đang treo lủng lẳng trên cổ anh. Tóc ngắn muốn chụp ảnh. Anh đưa tay gãi đầu, tỏ vẻ ngần ngại, em lại chạy đến để kéo anh như anh chính là thằng bạn thân lâu năm của em.
 
"Anh chụp cho em cái cảnh giữa hồ ấy! Chỗ có hai con vịt đang bơi đấy!"
 
Tóc ngắn, anh yêu em được không? 1
 
Anh há hốc nhìn em rồi nhìn về phía giữa hồ. Cảnh đẹp đấy, nhưng anh cứ nghĩ nhân vật sẽ là em chứ không phải là hai con vịt đang quấn quýt bên nhau. Và rồi anh chụp cảnh em muốn anh chụp, nhưng vô tình anh đã để em lọt vào khung cảnh mà không có hai con vịt. Và thế là anh chủ động làm quen với em.
 
Trong mắt anh, em đặc biệt không chỉ vì tóc em ngắn mà vì em không giống nhiều cô gái tóc dài anh từng gặp, từng quen. Họ có thể tạo đủ kiểu từ mái tóc dài khiến bao chàng trai mê mẩn, họ cài và kẹp đủ thứ màu sắc lên đầu… còn em chỉ đơn giản tóc ngắn, mái ngố, không màu gì khác ngoài màu đen huyền bí ẩn – như chính con người của em.
 
Tóc ngắn ơi, em đã cho anh biết rằng yêu một người không phải là vì người đó giống với hình mẫu lý tưởng của mình mà chính là lý tưởng hóa tình yêu cho phù hợp với người mình yêu.
 
Yêu không phải là đòi hỏi đáp lại tình cảm mà chấp nhận những gì người mình yêu trao, nhận nó một cách chân thành và giữ nó thật cẩn thận.
 
Yêu không phải là nhìn vào cái đẹp rồi rung động mà là trân trọng cả những điều không đẹp từ bên trong con người của người mình yêu.
 
Yêu là nhớ ngay cả khi ở gần bên, là không muốn rời xa, là im lặng khi nỗi nhớ ùa về… chỉ vì không muốn làm người yêu mình phải chịu những cảm giác buồn như mình.
 
Yêu là không quan tâm đến lý do của tình yêu, là dù cả thế giới này thú vị hơn người yêu mình, nhưng vẫn chấp nhận ở bên người yêu mà không một lời ca thán.
 
Yêu là không cần nói yêu nhưng trái tim và khối óc vẫn biết đó là yêu. Là anh yêu em, tóc ngắn à.
 
Tóc ngắn à, giờ thì anh nhận ra không phải em kéo anh vào thế giới của em mà chính anh tự nguyện bước vào thế giới diệu kỳ, nơi có một cô gái tóc ngắn, chân ngắn nhưng đáng để anh dành tình yêu, đáng để anh phải nâng niu, trân trọng cả cuộc đời.

Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

If tomorrow is the doomsday..

Giả sử ngày mai là ngày tận thế thì hôm nay mình làm gì?

Mấy ngày nay trên báo, đài, tivi rồi bạn bè …v..v. đều đề cập đến ngày tận thế. Mọi người bàn tán với nhau về ngày tận thế rời có người tranh thủ kinh doanh các món hàng chờ ngày tận thế.
Riêng mình, mình nghĩ ngày tận thế nếu có thật thì sẽ xa, xa, xa, xa thật xa, lâu lắm mới đến ngày tận thế chứ không phải ngày mai, ngày kia, năm sau, năm tới. Nhớ năm 2000 cũng nghe đồn là tận thế nhưng có tận thế gì đâu nay 2012 lại bảo tận thế tiếp, tận thế đâu ra mà lắm thế nhỉ !?
Ngồi nghĩ vẩn vơ: Giả sử mai là tận thế thật, tất cả mọi người chết hết, trái đất cũng không còn, chẳng còn gì hiện hữu nữa. Vậy, hôm nay mình sẽ làm gì nếu mai chắc chắn là ngày tận thế
Tận thế là chết, chết thì vật chất, tiền của chẳng mang theo thế giới bên kia được, vật chất, tiền bạc lúc này là phù du
Nếu mai là tận thế mình sẽ tận hưởng cuộc sống trong hôm nay
Nếu mai tận thế hôm nay mình sẽ không ráng làm việc đến mệt mỏi rã rời để kiếm tiền nữa.
Nếu mai tận thế hôm nay mình sẽ không từ chối lời rủ rê đi chơi của những người yêu thương mà sẽ cùng nhau đi mua sắm, đi chơi.
Nếu mai tận thế hôm nay mình sẽ không cần ăn kiêng giảm béo mà sẽ đi tất cả các hàng quán, nhà hàng để ăn tất cả các món ăn yêu thích.
Nếu mai tận thế hôm nay mình sẽ không chờ đợi đến cuối tuần mới về thăm bố mẹ.
Nếu mai tận thế hôm nay mình sẽ …..
Nếu mai tận thế hôm nay mình sẽ …..
Chợt nhận ra, mình có nhiều thứ cần làm trong hôm nay lắm nếu ngày mai là ngày tận thế.
Không biết có ai nghĩ vẩn vơ giống mình không nhỉ?

  Bài viết này khá hay, mong các cậu có thể đọc tới cuối. Tôi là tiến sĩ, vợ tôi trung cấp. Những lời tôi nói ra thì cô ấy thường không hiểu...